LỜI ANH MUỐN NÓI - Trang 210

Sandy treo máy, bò xung quanh tìm cặp táp. Nó ở ngoài cửa. Cô mau

chóng lôi sổ làm việc của mình ra, giở danh sách điện thoại ở mặt sau. Cô
cầm điện thoại, quay số máy bàn nhà James Vandenberg trong khi quay về
phòng ngủ. Cầu mong anh ấy có nhà, cô cầu nguyện.

“A lô?”

“James, Sandy đây,” cô nói. “Kirk. Sandy Kirk. Tôi cần đến tiệc sinh

nhật của ngài thị trưởng, và chỉ có anh biết cách để tôi lẻn vào thôi.”

James cười. “Có vẻ như mình đang được tâng bốc ấy nhỉ? Phải, tôi

biết cách, và cô sẽ không cần lẻn vào đâu. Tôi có thiệp mời đâu đó trên mặt
bàn...”

Cô nghe thấy tiếng giấy sột soạt. Đoạn anh nói: “Đây rồi. Bữa tiệc đã

bắt đầu rồi đấy.”

“Tôi không quan tâm.” Sandy bới tung váy áo trong buồng. Người ta

mặc gì trong sinh nhật thị trưởng nhỉ? “Tôi cần vào đó. McCade ở trong
đấy, và tôi cần nói chuyện với anh ấy trước khi anh ấy đi lúc mười giờ. Tôi
có thể lái xe qua lấy thiếp mời được không?”

“Cô sẽ phải đi với tôi,” James bảo. “An ninh khá chặt chẽ và thiếp mời

viết tên tôi. Không ai lại đi nhầm cô với James Vandenberg.” Anh cười.
“Cô không đủ cao. Chưa kể những điều khác.”

Sandy chửi thề.

“Việc này khẩn cấp thế sao?”

“Phải.”

James im lặng một khắc. “Buồn cười nhỉ, tôi mới nghe đồn là McCade

sắp rời thành phố.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.