LỜI ANH MUỐN NÓI - Trang 42

“Tha cho tớ vụ phân tích này nọ đi,” McCade ngả người tới trước.

“Xong chưa?”

“Không nhanh thế đâu!” Tony đẩy McCade ngồi lại ghế. “Cấm cậu

chạy rồi rải tóc suốt từ đây đến cửa chỉ bởi vì tớ phát giác ra bí mật kinh
khủng của cậu nhé.”

McCade cau mày nhìn mình trong gương. Mái tóc nâu gợn sóng của

anh trông như... muốn ngoi lên. Hai bên tai ngắn hơn, phía trước trán dựng
lên, tuy nhiên đủ dài để đổ xuống khi trọng lực hoặc là độ ẩm thắng trong
cuộc chiến đang diễn ra chỗ tóc mái. Với những lọn tóc hoe hoe, trông anh
như thể đã dành mọi dịp cuối tuần để dong buồm ra khơi hoặc là, ờ, đánh
gôn vậy.

“Tớ để ý là cậu không chối gì nhé.” Tony từ tốn thu dọn đống tóc lớn

của McCade.

“Đấy là vì tớ không thèm quan tâm đến cậu,” McCade nói điềm tĩnh.

“Chối đi.” Cặp mắt nâu của Tony đột nhiên nghiêm túc. “Nhìn vào

mắt tớ và nói: ‘Tony, tớ không yêu Sandy’ đi.”

McCade gặp ánh nhìn không chớp của cậu ta. “Tony, tớ không yêu...”

Nhưng anh phải rời mắt đi. “Khốn kiếp.”

Tony biết điều hơn là trêu chọc. Anh ta hắt chéo tay trước ngực áo

lùng thùng. “McCade, nếu cậu yêu Sandy, thế quái nào cậu lại đang giúp cô
ấy cưa đổ thằng khác hả?”

“Tớ muốn cô ấy hạnh phúc,” anh nói đơn giản.

Tony phun ra tràng cười ngặt nghẽo. “Cậu muốn cô ấy hạnh phúc,”

anh ta vừa nói vừa ho sặc sụa. “Tuyệt làm sao, tuyệt làm sao! Trời đất ơi,
McCade, tớ không hề biết cậu là đồ khờ cỡ đó đấy. Cậu chưa từng nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.