LỜI CẦU HÔN MÙA ĐÔNG (DEVIL IN WINTER) - Trang 150

ghế ngồi. “Lần tới mà tao thấy mày,” Sebastian nói khắc nghiệt, “không cần
biết là trong hoàn cảnh nào, tao sẽ giết mày. Không có luật lệ nào, không có
vũ khí nào, ngay cả Chúa Trời ông ta cũng không thể ngăn việc đó xảy ra.
Vì vậy nếu mày quý trọng mạng sống của mình, đừng để cho đường đi của
mày và tao giao nhau một lần nữa.”

Để lại Eustace tan thành một đống lẩy bẩy sợ hãi không nói nên lời,
Sebastian kéo mạnh Evie ra khỏi cỗ xe. Nàng bám riết lấy anh, vần còn
đang cố gắng lấy lại hơi thở khi nàng lo lắng liếc nhìn xung quanh. Có vẻ
như Cam đã được báo về vụ lộn xộn ầm ĩ, anh đang giữ không cho cậu và
dượng của nàng lại gần. Brook đang nằm trên nền đất, trong khi Peregine
đang choáng váng lùi lại vì một cú tấn công nào đó, vẻ mặt rắn rỏi của ông
ta chuyển thành màu đỏ hồng vì ngạc nhiên tức tối.

Lảo đảo khi chân nàng chạm đất, Evie xoay mặt vào vai chồng nàng.
Sebastian đang bốc khói theo nghĩa đen, không khí lạnh lẽo làm dịu đi làn
da ửng đỏ của anh và biến hơi thở của anh thành những luồng hơi trắng.
Anh xem xét nàng nhanh nhưng kỹ lưỡng, hai bàn tay anh nhẹ nhàng trượt
khắp người nàng, ánh mắt anh tìm kiếm trên gương mặt tái nhợt. Giọng anh
dịu dàng không thể tin được. “Em có bị đau không, Evie? Nhìn lên anh đây,
em yêu. Phải rồi...bọn họ có gây cho em thương tích gì không?”

“Kh-không.” Evie chăm chú nhìn anh một cách choáng váng. “Dượng
Peregine,” nàng thì thầm, “ông ta rất m-mạnh—“

“Anh sẽ xử lý ông ta,” anh trấn an nàng, và gọi Cam tới, “Rohan! Đến đưa
cô ấy về.”

Chàng trai trẻ vâng lời ngay lập tức, đến chỗ Evie bằng những bước sải dài
nhanh chóng. Anh nói với nàng một vài lời bằng thứ ngôn ngữ lạ lẫm,
giọng anh xoa dịu những dây thần kinh căng thẳng của nàng.

Nàng ngập ngừng trước khi đi đến chỗ anh, ném một cái nhìn lo lắng về
phía Sebastian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.