LỜI CẦU HÔN MÙA ĐÔNG (DEVIL IN WINTER) - Trang 225

Chương 17

“Ngài cho gọi em ư, thưa ngài?” Evie đến đứng trước cái bàn trong phòng
làm việc nhỏ, nơi Sebastian đang ngồi. Theo yêu cầu của anh, một người
hầu đến đưa nàng xuống dưới lầu, hộ tống nàng qua những đám đông tụ tập
hỗn độn của câu lạc bộ chật ních người.

Nhân dịp đêm đầu tiên sòng bạc Jenner’s mở cửa trở lại, hầu như những
người đã và đang muốn trở thành thành viên của câu lạc bộ đã nhất quyết
phải xin được giấy phép ra vào. Những đơn thỉnh cầu được chất thành
chồng trên bàn trước mặt Sebastian, và có ít nhất cả tá đàn ông đang nóng
lòng đợi ở sảnh ra vào để được chứng nhận làm thành viên. Không khí đầy
những âm thanh của những lời trò chuyện, tiếng nâng ly chúc tụng, và tiếng
nhạc từ một giàn giao hưởng đang chơi trên ban công tầng hai. Để tưởng
nhớ Ivo Jenner, rượu sâm banh được phục vụ không hạn chế, làm sực nức
thêm cho bầu không khí tận hưởng tự do. Câu lạc bộ đã mở cửa trở lại, và
mọi chuyện đều tốt đẹp cho tất cả những quý ông của Luân Đôn .

“Phải, anh đã cho gọi,” Sebastian nói để trả lời cho câu hỏi của Evie. “Vì
cái quái gì mà em vẫn còn ở đây? Lẽ ra em đã phải rời đi từ khoảng tám giờ
trước rồi.”

Nàng không hề nhăn mặt khi nhìn chăm chăm vào khuôn mặt không biểu lộ
cảm xúc của anh. “Em vẫn đang thu xếp hành lý.”

“Em đã thu xếp hành lý từ ba ngày nay. Em không sở hữu nhiều hơn là sáu
bộ váy áo. Những đồ dùng ít ỏi của em sẽ đựng vừa trong một cái va li nhỏ.
Em đang kéo dài thời gian, Evie.”

“Thì có khác biệt gì đối với anh chứ?” nàng đáp trả. “Trong hai ngày qua
anh đối xử với em cứ như thể em còn không tồn tại. Em khó mà tin được
anh thậm chí còn nhận ra em vẫn đang ở đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.