LỜI CẦU HÔN MÙA ĐÔNG (DEVIL IN WINTER) - Trang 235


Nâng người lên trên cơ thể nằm sấp của Evie, Sebastian liếc nhìn lên trên
ban công tầng hai. Bullard đã rời khỏi. Với một tiếng gầm gừ vì đau,
Sebastian lăn người qua một bên và tìm kiếm thương tích trên người nàng
vì anh sợ rằng viên đạn cũng đã bắn trúng nàng. “Evie...em yêu...em có bị
thương không?”

“Tại sao anh lại đẩy em như thế?” nàng nói, giọng nàng nghèn nghẹt.
“không, em không bị thương. Tiếng ồn đó là gì vậy?”

Bàn tay run rẩy anh vuốt lên mặt nàng, đẩy một lọn tóc rối phủ lên mắt
nàng ra sau.

Kinh hãi, Evie ngọ nguậy rời khỏi anh và ngồi lên. Sebastian vẫn nằm
nghiêng một bên, thở hổn hển, một dòng máu nóng tuôn xuống ngực và eo
anh.

Mọi người đang dồn lại để rời khỏi tòa nhà, có nguy cơ giẫm đạp lên hai
người đang ở dưới sàn. Bỗng nhiên một người đàn ông đến cúi mình phía
trên họ, anh ta đã chen lấn xuyên qua đám đông hỗn độn đang vội vã. Anh
ta dùng cơ thể mình như một bức tường thành để giữ cho họ không bị giày
xéo. Chớp mắt, Sebastian nhận ra đó là Westcliff. Đầu óc chao đảo,
Sebastian đưa tay lên để níu lấy áo khoác của anh.

“Hắn nhắm vào Evie,” Sebastian nói giọng khản đặc. Môi anh đã trở nên tê
dại, và anh phải liếm môi trước khi nói tiếp. “Giữ cho cô ấy an toàn...giữ
cho cô ấy...”

Evie hét lên một tiếng thất thanh khi nàng thấy quầng đỏ thẫm đang lan
rộng ra trên áo ngoài của Sebastian và biết là anh đã bị thương. Nàng tấn
công những nút áo trên áo khoác ngoài và áo gi-lê của anh, xé rách những
đường may trong cơn bấn loạn. Không nói lời nào, Westcliff cởi áo ngoài
của mình và lót áo gi-lê của anh thành một bó chặt. Evie xé áo sơ-mi nhuốm
máu của Sebastian và tìm thấy vết thương đang tuôn trào ở bên người anh.
Khuôn mặt nàng trắng bệch đi và đôi mắt nàng bắt đầu long lanh, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.