LỜI CẦU HÔN MÙA ĐÔNG (DEVIL IN WINTER) - Trang 277

anh ngọ nguậy trên tấm ra giường, những giác quan của anh nhạy lên với sự
nhận biết. “Cứ gỡ nó ra và đặt lên cái bàn gương kia,” anh thu xếp để nói
sau một hơi thở đứt quãng.

Làm ngơ mệnh lệnh đó, Evie nửa ngồi lên tấm nệm, nghiêng người về phía
anh cho đến khi những ngọn tóc xõa dài của nàng quét lên ngực anh. Cả
người anh bất động, nhưng bên trong anh run rẩy khi cảm thấy nàng lướt
dọc một ngón tay theo đường nét cằm anh. “Em đã cạo râu cho anh khá
tươm tất,” nàng nhận xét, nghe hài lòng với bản thân. “Em có lẽ đã bỏ sót
một hai chỗ, nhưng ít nhất thì đã không cắt mặt anh tơi tả. Cũng may là anh
ngồi rất yên lặng.”

“Anh đã quá kinh hãi đến mức không dám cử động ấy chứ,” anh trả lời, và
nàng làm một âm thanh thích thú.

Không thể giữ cho ánh mắt mình ở nơi khác lâu hơn nữa, Sebastian quay
sang nhìn vào đôi mắt đang cười của nàng...thật to tròn, xanh trong đến
kinh ngạc.

“Sao anh lại rung chuông nhiều thế?” Evie thì thầm. “Anh cô đơn à? Anh
chỉ phải nói ra thôi.”

“Anh không bao giờ cô đơn.” Anh nói với sự thuyết phục thờ ơ. Thật đáng
ngại cho anh, nàng không lùi lại, và mặc dù nụ cười của nàng trở nên hơi
trêu chọc, nó không tan đi.

“Vậy thì em đi nhé?” nàng dịu dàng hỏi.

Sebastian cảm giác sức nóng phản trắc đang dâng lên trong anh, nảy nở,
tuôn tràn, lan đến mọi ngõ ngách trong con người anh. “Ừ, đi đi,” anh nói,
nhắm mắt lại, say sưa hít vào mùi hương và sự gần gũi của nàng.

Tuy vậy, Evie ở lại, sự im lặng lan tỏa cho đến khi tiếng đập của trái tim
anh dường như to đến mức có thể nghe thấy được. “Anh có muốn biết em
nghĩ gì không, Sebastian?” cuối cùng nàng hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.