LỜI CỦA GIÓ - Trang 110

những ngày đâu gặp gỡ. Và cái khăn mát thơm xà bông đã giúp cô lấy lại
cân bằng
Vắt khăn lên dây, Duy quay lại và đụng Biên. Anh sát cô đến mức cô
không biết phải lùi vào đâu nữa.
Giọng Biên giễu cợt:
- Sao lại ủ mặt trong khăn lâu thế nhóc? em muốn dấu điều gì của riêng
mình à?
Cơn giận trong Duy bỗng bùng lên, cô xô mạnh anh:
- Anh lên với chị Khuê đi.
Biên giữ chặt vai Duy:
- Để làm gì khi anh chỉ muốn ở gần em.
Phượng Duy dằn ra nhưng không được.
- Anh nói dối
- Không tin cứ nhìn vào mắt anh đi.
- Không thèm, nhất định là anh nói dối.
Biên kêu lên:
- Chẳng lẽ anh đối với em thế nào em không hiểu?
Đầu Duy gục xuống. Cô không nhìn vào mắt Biên, cũng không trả lời anh,
hai người đứng như thế thật lâu. Rồi không biết hồi nào tay Duy đã nằm
ngoan trong tay Biên.
Anh thì thầm:
- Nhóc con ngang bướng, đừng làm khổ mình nửa, phải nhớ rằng với anh
em rất quan trọng. Anh muốn giúp em tìm một việc làm phù hợp đế có thế
tự trang trải cho chuyện học của mình. Người ta có rất nhiều cách học.
Điều quan trọng là họ có thích học hay không kìa.
Duy vội vàng:
- Em thích học lắm chứ.
Biên chắc chắn:
- Rồi em sẽ học đại học như các bạn của mình. Vấn đề ở đây là thời gian và
ý chí.
Phượng DUy bỗng yếu đuối:
- Em cần một điểm tựa về tin thần,không có mẹ ở cạnh, em thấy chông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.