LỜI CỦA GIÓ - Trang 112

Trần Thị Bảo Châu

Lời của gió

Chương 8

Phượng Duy lễ phép nhìn ông cụ đang đứng trước cổng nhà mình.
- Thưa ông tìm ai ạ?
Ông già chống tay lên cây ba ton:
- Đây là nhà bà Nhu, phải không cháu?
- Dạ vâng ạ.
- Tôi muốn gặp bà Nhu
Duy khá ngạc nhiên vì trong nhưng người quen biết bà nội, cô chưa gặp
ông cụ bao giờ
Ngập ngừng một chút Duy bảo:
- Dạ, cháu mời ông vào nhà ạ.
Vào tới sân ông cụ ngồi xuống ghế đá:
- Cháu vào nhà thưa với bà Nhu là có ông Ngôn muốn gặp.
- Vâng ạ, cháu sẽ báo với bà nội ngay . Xin ông vui lòng chờ.
Vừa đi Duy vừa cố lục lạo trí nhớ, nhưng vẫn không biết ông Ngôn là ai.
Vào nhà, cô tìm bà nội, vừa nghe nhắc tên Ngôn, bà nội đã lật đật bước ra
sân.
Mắt nheo nheo bà Nhu kêu lên:
- Đúng là anh Ngôn rồi, trời ơi! Bao nhiêu năm rồi hả trời.
Ông cụ đứng dậy:
- Ai cũng gần đất xa trời cả rồi. Tôi mừng khi gặp lại chị trước khi về với
ông bà.
Bà Nhu Phật ý
- ấy chết sao anh lại nói thế? Nào mời vào nhà.
Quay sang Duy bà hạ giọng:
- Lo nước nôi cho nội.
Duy dạ nhỏ. Cô mau chóng vào bếp, bắt ấm nước và pha trà.Thứ trà sen
thường dùng của nội.
Từ phòng khách, giọng run run của những người không còn trẻ nữa, nhỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.