LỜI CỦA GIÓ - Trang 114

- Tôi nghĩ thằng bé cần chuẩn bị tinh thần cho cuộc gặp bất ngờ này.
- Nhỡ nó không muốn gặp tôi thì sao?
Bà Nhu điềm đạm:
- Nó vẩn có thể bỏ đi ngay sau khi nghe tôi giới thiệu ông là ai. Bởi vậy
theo tôi, anh cứ để Biên quyết định gặp hay không.
Phượng Duy bước lên gác với nhưng bước chân khá nặng nề. Cô chưa biết
được Biên sẽ phản ứng thế nào khi nghe cô nói.
Duy biết Biên vẫn còn giận giòng họ ba mình. Anh từng nói với cô họ là
những kẻ giầu có, nhưng thiếu trái tim. Với anh họ mãi là những người xa
lạ. Vậy mà bay giờ một trong những người xa lạ ấy lại tới tìm anh.
Biên đang ngồi trước máy. Duy gõ nhẹ cửa, anh quay lại và cười làm cô rối
một chút vì cái miệng rộng của anh.
Biên nheo nheo mắt:
- Anh đang cố đoán xem Duy tìm anh làm gì?
Phượng Duy nói:
- Em chắc chắn anh không đời nào đóan ra.
Biên cười:
- Anh dốt đến thế sao?
Duy chớp mắt:
- Không phải dốt mà không đời nào ngờ tới... Chịu thua em đi.
Biên nghiêng đầu nhìn cô:
- Em bật mí một tí thôi, biết đâu anh sẽ đóan được
Duy buột miệng:
- Có người tìm anh. Đố anh là ai?
Trán Biên nhíu lại:
- Ba anh à?
Phượng Duy khẽ lắc đầu. Biên nôn nóng:
- Vậy là ai khi bạn anh không hề biết chỗ này?
Phượng Duy nhỏ nhẹ:
- Ông nội anh đấy.
Biên thảng thốt:
- Ông nội anh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.