LỜI CỦA GIÓ - Trang 143

Biên lãng đi:
- Bà nội đâu?
- Nằm trong phòng Phượng Duy lại khiến nội lên máu. Khổ ghê !
Rồi Lan Khuê tíu tít khoe:
- Em sắp đi làm rồi.
- Anh có nghe ba anh nói
- Thế là mình là đồng nghiệp. Thích ghê.

Biên nghĩ tới Duy, anh mặc kệ Lan Khuê huyên thuyên gì đó bên tai. Chỉ
đợi Khuê ngừng lại để thở là Biên hỏi ngay:
- Dạo này Duy thế nào hả Khuê?
Mặt cô xìu xuống:
- Thế nào là sao? em không hiểu?
Biên điềm tỉnh:
- Công việc? cuộc sống riêng? đã ổn định chưa hay vẩn...
Khuê cướp lời anh:
- Vẫn phất phơ trước gió phải không?
Biên gượng cười:
- Anh chào thua cách dùng từ của em.
Lan Khuê hiu hiu tự đắc:
- Em là nhà văn mà. Phượng Duy hân hạnh lắm mới là nhân vật của em đó.
- Em vẫn còn viết à?
Khuê ra vẻ nhà văn hơn:
- Làm sao bỏ được khi Nguyễn Du đã bảo:
"Đã mang lấy nghiệp vào thân
Cũng đừng trách lẩn trời gần trời xa"
Dầu đang nôn nóng muốn biết tin tức của Duy, Biên vẫn phải từ tốn hỏi:
- Em đã viết thế nào về nhân vật Duy?
Lan Khuê khinh khỉnh mặt:
- Đó là một cô gái luôn thích chơi trội hơn người. Cô ta đã thất bại vì cuộc
chơi dài ấy, với kết quả là một đứa con rơi đã ra đời.
Biên nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.