LỜI CỦA GIÓ - Trang 150

những phần mềm đặc biệt về trang trí nội thất.
Quán ăn này là nơi để Trung giao dịch và anh vẫn có thêm khách hàng mới
ở đây.
Là một người khá bươn chải, anh vừa học đại học vừa phụ bán linh kiện
máy tính cho ông chú ruột. Việc làm ăn thuận buồm xuôi gió. Trung kéo
thêm Duy vào rồi sau đó tới Hoàng, rồi Tú Nhi.

Bây giờ đã tốt nghiệp đại học anh Nhi và Hoàng không đi làm cho công ty
nào đó như Lan Khuê mà bám trụ . Ở chỗ người ta quen gọi là "phố vi tính"

Chú anh nhường lại cửa hàng vốn mấy chục triệu cho cháu làm ông chủ
nhỏ. Trung vốn nhạy bén nên thấy xa trông rộng. Tương lại thị trường công
nghệ thông tin rất lớn, dĩ nhiên tính chất cạnh sẽ rất khốc liệt. Ít vốn như
anh phải chuyển sang kinh doanh phần mêm. Với uy tín để lại của ông chú,
cửa hàng của Trung luôn luôn đông khách. Anh đang mơ ước ngày nào đó
sẽ thành lập công ty công nghệ tự động hoá robo như chú mình hiện nay .
Ước mơ này Trung chỉ thố lộ cùng Phượng Duy . Con nhỏ luôn ủng hộ anh,
nên Trung tin mình sẽ đạt được niềm mơ ước đó.

Nhắc tới Phượng Duy Trung lại bồn chồn. Tình bạn giữa hai người nếu tính
từ khi học chung từ lớp sáu tới bây giờ, đã hơn mười năm. Đó là tình bạn
đẹp, Trung khao khát nó biến thành thứ tình cảm khác, nhưng Duy thì
không. Trái tim cô đã có chủ, anh chưa đủ mạnh để đánh bật gã ấy ra khỏi
tâm trí Duy.

Mà tình yêu mới rắt rối làm sao ! Biên và Duy bặt tinh nhau đăng đẳng bốn
năm ròng, Duy bới biết bao nhiêu biến cố với đời nhưng vẫn không quên
anh ta.

Cánh cổng khép vào trái tim Duy như vĩnh viễn khép lại sau cái chết tức
tưởi của cô Trầm. Duy luôn dày vò minh, và cô không đủ can đảm để yêu
lần nữa. Tất cả lòng yêu thương cô dồn hết cho bé Búp. Trong cứ như cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.