LỜI CỦA GIÓ - Trang 84

- Sao anh ăn ít thế?
Biên ngượng gạo:
- Anh no rồi.
Khuê nheo nheo mắt:
- Không phải no ngang vì nghe nhắc tới nhỏ Duy chử . Em biết anh không
thích Duy nhưng phả isống chung nhà với nó.
Biên làm thinh anh ghét cách nói của Khuê, nhưng cũng chắng thèm phân
bua làm chi.
Bỏ ra sân, anh ngồi trên ghế đá giữa khoảng không lập loè tối. Bà Nhu
bước ra ngồi kế bên.
Giọng chân tình, bà hỏi:
- Cháu có chuyện không vui à?
- Dạ không ạ.
Bà Nhu nhỏ nhẹ:
- Bà gọi cháu ở đây với mục đích để cháu như được sống trong một gia
đình. Bởi vậy cháu đừng ngại nếu có chuyện buồn phiền gì đó.
Biên lắc đầu:
- Cháu không có thật mà.
Bà Nhu mỉm cười nhìn anh:
- Cháu rất giống ông nội.
Biên ngạc nhiên:
- Bà biết ông nội cháu à.
Bà Nhu gật đâu:
- Xưa kia ông nội cháu và ông nội Lan khuê là bạn thân mà. Thời cuộc thay
đổi lmổi người một nơi. Ông nội Lan Khuê rốt cuộc chết ở xứ người. Riêng
nội cháu vẩn ung dung tự tại với cơ ngơi ngày càng lớn. Phải hãnh diện có
một người ông như thế.
Biên bỗng khô khan:
- Ông ấy chẳng liên quan tới cháu. Thậm chí ông không hề biết cháu tồn tại
trên đời này.
Bà Nhu nói:
- Điều đó không thể trách ông ấy được:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.