LỜI HỒI ĐÁP 1994 - Trang 132

“Mới gia nhập chưa được ba tháng đâu. Tầm đấy thì vẫn là dân thường

thôi.”

Na Jung hấp tấp phân bua.

“Mặt mũi thế nào? Có nhìn được không?”

Câu hỏi của cô gái ngồi bên phải khiến Na Jung giật nảy:

“… Mình đã bảo là con nhà đại gia mà lại.”

“Này, có phải người kia không?”

Na Jung quay đầu nhìn theo hướng cô gái ngồi giữa chỉ. Rác trong trang

phục gọn gàng đang mở cửa bước vào. Na Jung thoáng nhận ra thái độ thất
vọng của mấy cô bạn. Rác ngồi xuống bên cạnh Na Jung, gật đầu chào ba
cô gái. Na Jung lắc lắc tay Rác:

“Sao anh lại đến một mình? Mấy anh kia đâu?”

“À! Đến rồi kia kìa!”

Rác mỉm cười nhìn ra cửa. Na Jung và bạn cô cũng nhìn theo, rồi lập tức

hãi hùng vì ba chàng trai đang hùng hổ bước về phía bàn mình. Khuôn mặt
già đanh, đen đúa, nhìn thoáng qua cũng phải bốn mươi tuổi là ít, lại thêm
trang phục không khác gì diễn viên phim xã hội đen những năm 80 khiến
người nhìn rút cục không biết nên để mắt vào đâu. Thậm chí tài phiệt đời
thứ hai của rạp hát Simin còn xách ca táp, mặc quần lửng, đi tất trắng với
sandals. Siêu khủng khiếp! Na Jung tức giận phừng phừng, thở phì ra khỏi
miệng khiến mấy sợi tóc mái bay tơi tả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.