LỜI HỒI ĐÁP 1994 - Trang 133

“Không đẹp à? Toàn hàng hiệu đấy.”

Lời thì thầm bên tai của Rác khiến Na Jung quay ngoắt sang, nghiến răng

kèn kẹt:

“Anh, lát về nhà nói chuyện với em.”

Lẩy bẩy lẩy bẩy, không nói được câu nào ra hồn, tâm trạng Na Jung đã

tụt sâu xuống tận hai nghìn mét dưới lòng đất rồi.

***

Chiếc xe đưa Hae Tae và Yoon Jin về quê dừng lại ở trạm nghỉ Yeosan.

Nhà xe thông báo sẽ tạm nghỉ mười lăm phút rồi đi tiếp. Hae Tae tháo dây
an toàn, đứng lên nhìn Yoon Jin vẫn ngồi yên tại chỗ.

“Không xuống à?”

“Không thấy ở ngoài nóng chảy mỡ ra kia à? Mình ngồi đây thôi.”

“Ô hay, thế cậu không buồn tè à?”

“Mình buồn tè hay không thì liên quan gì đến cậu! Toàn lo chuyện bao

đồng!”

“Đồ bà già khó tính. Mình không nói chuyện với cậu nữa.”

Hae Tae bực bội xuống xe. Đang ngồi ăn mì U-don, Hae Tae cùng tất cả

mọi người trong quán đều ngỡ ngàng trước bản tin trên ti vi. Chủ tịch Kim
Nhật Thành đột ngột qua đời. Hae Tae ngỡ ngàng ngồi thần ra một hồi lâu,
chợt nhớ ra quay xuống nhìn đồng hồ, anh chàng hốt hoảng ba chân bốn
cẳng chạy thẳng ra xe. May sao chiếc xe vẫn còn nguyên ở đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.