LỜI HỒI ĐÁP 1994 - Trang 130

“Ừ!”

Đến giờ Chil Bong mới cười hoan hỉ, trong lòng không ngăn được sự

thích thú khi dụ được cô bạn ngây thơ vào tròng một cách ngon ơ. Màn
sương đêm bảng lảng bao trùm khắp không gian, bao trùm cả trái tim đang
bồng bềnh trong niềm hạnh phúc ngọt ngào.

Từ sáng sớm Sam Chun Po đã dậy ra bến xe. Lâu lắm mới có dịp được

về quê. Cậu chỉ mong sẽ có một cô gái xinh xắn đến ngồi bên cạnh mình,
nhưng thật không may, ghế bên cạnh lại là một bà cụ đi cùng cô cháu gái
bảy tuổi chí chách nói chuyện liên hồi.

Thế rồi mười giờ sáng, mười giờ ba mươi, Yoon Jin và Hae Tae cũng lần

lượt ra bến xe. Dù đi cùng một hướng nhưng mỗi người lại chọn một giờ
khởi hành khác nhau. Hae Tae mua xong chút đồ ăn vặt rồi ngồi trên băng
ghế đợi chuyến xe của mình.

“Yeosoo, Soocheon! Một người ạ!”

Đúng lúc đồng hồ điểm mười giờ, bác tài xe khách hướng về phía băng

ghế chờ hô to. Hae Tae giơ tay lên. Hóa ra lại được lên xe sớm hơn dự định.
Nhìn thấy chiếc ghế trống, Hae Tae đang lơ ngơ giữa lối đi bỗng mặt mày
rạng rỡ. Vì cô gái đang đeo tai nghe ngồi ghế bên cạnh chính là Yoon Jin.

“Thấy chưa. Đã có duyên gặp nhau thì cuối cùng kiểu gì cũng gặp nhau

mà.”

Trái với vẻ hớn hở của Hae Tae, mặc dù đã sống cùng nhà với nhau mấy

tháng trời, mặt mũi Yoon Jin vẫn lạnh như tiền. Chiếc xe vừa lăn bánh chưa
được bao lâu, đầu Hae Tae đã rớt cái bịch xuống vai Yoon Jin. Thế rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.