LỜI HỒI ĐÁP 1994 - Trang 128

“À không, không phải bị thương đâu.”

“Thế thì sao? Bị mấy ông khóa trên bắt nạt à?”

Chil Bong mỉm cười, giả giọng quê trêu Na Jung:

“Ừ, bố láo nên bị xử lý.”

“Thôi nhân dịp này cậu bỏ bóng chày chuyển sang chơi bóng rổ đi. Suốt

ngày lông nhông dưới nắng làm gì cho khổ ra. Thấy bảo cậu thể dục thể
thao cũng có năng khiếu ra phết phải không?”

Lời đề nghị bất ngờ của Na Jung khiến Chil Bong dừng lại, quay sang

nhìn cô.

“Chơi suốt từ bé đến giờ, làm sao bảo chuyển là chuyển được. Với cả

mình chơi bóng chày giỏi mà.”

“Ừ, thấy mọi người ai cũng khen thế. Cậu là người ném bóng hả?”

Chil Bong gật đầu.

“Thế cậu có ném trúng được lon nước ở đằng kia không?”

Na Jung hào hứng chỉ sang bên đường, nơi có một lon nước ngọt đặt trên

ống nước cứu hỏa. Chil Bong cố nén cười, nhìn đôi mắt sáng lấp lánh, nửa
tò mò, nửa ngây thơ hết sức đáng yêu của Na Jung. Không để lỡ cơ hội này,
Chil Bong nửa đùa nửa thật:

“Mình mà ném trúng thì cậu định thế nào?”

“Mình sẽ không bao giờ đòi cậu chuyển sang chơi bóng rổ nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.