LỜI HỒI ĐÁP 1994 - Trang 173

“Gọi ngay cho Binnie, thằng bạn chí cốt của em. Chửi nó là tại dính lấy

mày nên con trai tao mới học dốt đi.”

“Thế mà em vẫn để yên à?”

“Không, thế nên em mới bỏ đi đấy.”

Bing-Grae bật cười hinh hích theo Dong Woo.

“Anh… dạo này em đang đi học trường dạy làm bánh. Em chẳng giỏi cái

gì, mà cũng chẳng biết mình thích cái gì. Kể ra thì em cũng thích nấu
nướng mà, anh nhỉ. Mẹ cũng thích ăn bánh nữa. Trường em cho mang hết
bánh mình làm về nhà nên có lần em đã mang thử về.”

Bing-Grae lặng yên lắng nghe, đôi mắt ướt dần.

“Mẹ ăn rất là ngon lành luôn ấy. Thế nên… em đã quyết tâm trở thành

đầu bếp.”

Lòng chân thành luôn được ẩn giấu ở tầng dưới cùng. Những điều nhạy

cảm, mong manh như thế, càng cưỡng ép, dọa nạt, người ta lại càng giấu
kín nó vào tận đáy lòng mình. Muốn cảm nhận được lòng chân thành, chỉ
có một cách duy nhất, là kiên nhẫn quan sát, dỏng tai lắng nghe, và chờ đợi
cho đến khi tự nó tìm đường bước ra ngoài. Khi muốn an ủi một ai đó, chỉ
cần ở bên cạnh lắng nghe câu chuyện của người đó là đủ, không cần nói gì,
cũng chẳng cần nghĩ ngợi gì, cứ kiên nhẫn chờ đợi, chân thành sẽ tự
nguyện hiện hình. Trong lúc nghe cậu em Dong Woo chia sẻ những dự định
của mình, Bing-Grae bất giác ngước lên nhìn tấm poster trên bàn. Thật may
mắn làm sao, Bing-Grae cũng có cho riêng mình một người có thể nhìn
thấu tâm can cậu. Người mà chỉ cần ở bên cạnh thôi cũng đủ trở thành niềm
an ủi lớn đối với cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.