LỜI HỒI ĐÁP 1994 - Trang 372

không sang Mỹ làm huấn luyện viên thì Na Jung làm gì có cửa thuê được
căn nhà tốt như thế này.”

“Này này, Sung Na Jung. Cậu không có lương tâm à? Nghe nói cậu thuê

căn nhà này với giá rẻ hơn hẳn so với giá thị trường phải không?”

Hae Tae đang nhìn Na Jung, bèn quay sang huých Chil Bong:

“Sao cậu lại làm thế? Giá đặc biệt cho mối tình đầu à?”

Na Jung đập bộp vào lưng Hae Tae. Chil Bong phì cười.

“Mình cũng bị vợ cằn nhằn suốt rồi. Cố chịu đến năm sau… còn sau đó

thì chưa biết thế nào được.”

“Thôi thông cảm đi mà. Nhà mình có tận ba đứa trẻ con đấy. Cuộc đời là

một chuỗi những thiệt thòi mà lại. Này! Cậu không được tăng giá thuê nhà
lên đâu đấy!”

Chil Bong mỉm cười nhìn Rác và Na Jung đứng trước mặt mình. Mối

tình đầu. Thời gian trôi đi, tuổi tác cũng ngày một nhiều lên, mọi thứ đều
có thể thay đổi, Chil Bong đã hoàn toàn hiểu được cảm giác mơ hồ đó. Khi
mọi thứ đã qua đi, người ta sẽ hiểu được rằng, có những thứ dù đạt được
hay không đều không còn quan trọng nữa. Những tháng ngày đã trôi đi rất
xa ấy đã dạy cho cậu cách vượt qua những nỗi đau đớn xé lòng, cách đưa ra
những quyết định dù thật tàn nhẫn, để đưa cậu bước vào một thế giới mới
của riêng mình, mạnh mẽ và trưởng thành hơn. Nếu không được trải qua
những nỗi đau ấy, thì Chil Bong của ngày hôm nay sẽ ra sao. Đó là câu hỏi
Chil Bong tự đặt ra cho mình, và cho những năm 90 xa xôi.

Tháng Một năm 2002, thành phố Seoul.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.