LỜI HỒI ĐÁP 1997 - Trang 267

Bing-Grae lưỡng lự một hồi lâu, rồi quả quyết trả lời.

“Thế bao giờ phải nộp? Hạn cuối là ngày nào?”

“... Lên đến Seoul con sẽ đi nộp ngay.”

Mẹ xòe rộng hai cánh tay ôm Bing-Grae vào lòng trước đôi mắt mở to

ngạc nhiên của Dong Woo. Phần lớn chúng ta đều không có dũng khí quay
lưng lại với những người mình yêu thương, nên rút cục đành từ bỏ giấc mơ.
Chẳng sao cả! Đừng nhấn chìm cuộc đời mình trong mặc cảm thua cuộc vì
không thể đi theo con đường mình mơ ước. Từ bỏ giấc mơ vì những người
yêu thương mình là một lựa chọn vô cùng dũng cảm. Quyết định thay đổi
bản thân và những người mình yêu thương - điều đáng ngưỡng mộ như thế,
không phải ai cũng nhận ra được. Giây phút được mẹ ôm chặt trong lòng
lúc này, Bing-Grae không cần phải nói thêm điều gì cả. Biết đâu, chính
những điều một thời là đam mê lại đang tự mình quay lưng rời bỏ cậu mà
đi. Tương lai chẳng ở đâu xa, nó vẫn ở nơi đây, bên cạnh những người yêu
thương cậu, và được cậu yêu thương.

Năm 2013, phường Sangam, quận Mapo, thành phố Seoul.

Trong lúc đang đợi đồ ăn đêm, Yoon Jin quay sang nhìn năm chàng trai

đang ngồi trên ghế sofa.

“Mà này, Bing-Grae, cậu phải khao bọn này một bữa thật to chứ! Mở

phòng khám da liễu như thế thì chả phải sau này tiền cứ tự nhiên chảy vào
túi thôi à?”

Bing-Grae đang gọt hoa quả, cười mủm mỉm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.