sẽ khiến câu chuyện phát triển theo một chiều hướng khác. Cảm xúc trong
lòng anh bây giờ cũng vậy, mạnh mẽ, chắc chắn và đầy quyết tâm. Rác lạnh
lùng đóng ngăn kéo lại.
Tháng Chín năm 2013, phường Sangam, quận Mapo, thành phố
Seoul.
Chil Bong lặng lẽ cầm trái bóng lên. Cảm giác quen thuộc một thời ùa
về, như thể tự tay mình đang được vuốt ve quá khứ. Mùi hương quen thuộc,
sự thô ráp xù xì quen thuộc, cả những dấu vết lồi lõm của thời gian in hằn
trên trái bóng cũng hết sức quen thuộc. Đó là dấu vết của những giọt nước
mắt giấu kín, của những nụ cười sáng bừng chỉ dành riêng cho một người,
và dấu vết của nỗi nhớ khôn nguôi. Ngày hôm nay, chạm vào trái bóng ấy,
Chil Bong đã có thể nhẹ nhõm mỉm cười. Chil Bong cầm quả bóng trong
tay, ném nhẹ về phía Rác. Rác ngồi trên ghế sofa, khẽ mỉm cười, giơ tay bắt
lấy quả bóng bay về phía mình.