LỜI HỒI ĐÁP 1997 - Trang 378

Đêm muộn, trên ban công tầng hai. Na Jung ngồi đối diện với Il Hwa.

Trận chiến ồn ào vừa xảy ra trong nhà đã đi đến hồi kết thúc. Đưa cho mẹ
tách café nóng, Na Jung chợt ngẩng lên gọi mẹ:

“Hồi trước bọn con định cưới nhau… bố dù không nói ra…. Nhưng cũng

phản đối nhiều lắm phải không? Nhưng mẹ thì lúc nào cũng bênh anh,
không phản đối một lời nào. Mẹ cũng thích anh ấy thế cơ à?”

Il Hwa khẽ vuốt tóc con gái, ánh mắt nhìn xa xăm.

“Na Jung à, con không biết đấy thôi. Cái ngày mà Jae Joon đến xin cưới

con… bố con buồn lắm đấy… nên cứ thế đứng lên đi ra ngoài thôi. Nhưng
mẹ thì biết ơn thằng bé lắm. Hôm đó mẹ đã khóc suốt đêm.”

Khi chỉ còn lại Il Hwa và Rác trong phòng, Il Hwa nhẹ nhàng nắm lấy

bàn tay anh. Một cái nắm tay mà mang lại cho Rác biết bao nhiêu sức
mạnh.

“Con đã chọn khoa chưa? Bây giờ chắc là con biết mình hợp với khoa

nào rồi chứ?”

“Vâng, con chọn rồi mẹ ạ. Con vào khoa Ngoại thần kinh.”

“… Vì Hoon phải không? Đúng không con?”

Giọng Il Hwa run run. Cơn xúc động đột ngột dâng trào trong tim người

mẹ.

“Con tưởng mẹ không biết sao… sau ca phẫu thuật u não của Hoon,

ngày nào con cũng ở lại bên cạnh nó… Vì Hoon… nên con mới chọn vào
khoa Ngoại thần kinh… sao mà mẹ lại không biết được…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.