LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 24

Người đàn ông lịch sự cười, "Vừa rồi tôi có nghe cô nhắc đến tên của Cố

Gia Minh cho nên tôi muốn thảo luận với cô một chút về việc giáo dục
cháu."

Thì ra là thế, Nghiêm Chân gật đầu, chỉ thấy người đàn ông đối diện quay

đầu lại, nhìn về phía ngoài cửa, trầm giọng nói, " Cố Gia Minh, vào đây cho
tôi."

Một lát sau, một cậu bé đeo cặp đung đưa trước cửa nhìn vào, "Thủ

trưởng, ngài tìm tôi?"

Anh nhíu mày, "Nghiêm, nghỉ, đi đều, bước."

Cậu bé chép miệng, nhưng vẫn nghe theo. Anh sờ sờ đầu cháu, sau đó

nhìn về phía cô giáo, "Cô Nghiêm, xin hỏi trong khoảng thời gian này Cố
Gia Minh ở trường có biểu hiện như thế nào?"

Nhiêm Chân nhìn hai người một lượt. Người lớn thì trầm tĩnh, bộ dạng

rất kiên nhẫn, người nhỏ thì bày ra vẻ mặt ủy khuất, đôi mắt đen to tròn
nhìn cô đầy lo lắng. Người lớn nhìn ra vẻ khó xử của Nghiêm Chân nên nói,
"Cô cứ nói đi."

Nghiêm Chân mỉm cười, "Vâng, em Cố Gia Minh quả thật cần dạy dỗ

thêm nhưng biểu hiện chung vẫn là rất tốt."

Người đàn ông gật đầu, hiểu được, gõ vào đầu Cố Gia Minh, "Cám ơn cô

đi."Anh cười rồi bắt Cố Gia Minh làm theo, Cố Gia Minh ngại có cô ở đây,
ngượng ngùng không dám kêu to, chỉ có thể dùng đôi mắt đen láy ra sức
trừng anh. Người đàn ông lịch sự chào tạm biệt rồi lôi cậu bé nhỏ ra ngoài.

Nghiêm Chân nhìn chằm chằm bóng dáng hai cha con này, lắc đầu cười.

Thật là một cặp cha con thú vị mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.