LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 113

“Rồi sao?”
“Câu trả lời là: Có. Em có hai số ở đây. Của một tay ‘Lenny’ nào đó và

một cô tên là ‘Charlotte’. Rõ ràng là những ngày gần đây cô gái đã gọi cho
cô Charlotte này không ít.”

Annabel chép lại các số điện thoại và kiểm tra phần tin nhắn - bộ nhớ

trống không.

“Lenny có thể là tay người yêu, người trong ảnh,” Jack đưa ra giả thiết.
“Vì thế nên chúng ta sẽ bắt đầu với Charlotte. Có thể là cô bạn gái thân

nhất? Hoặc một người chị?”

“Anna, hãy đợi có kết quả ADN đã. Nếu đúng là cô ta, chúng ta sẽ liên

hệ với gia đình nạn nhân, chúng ta sẽ tìm hiểu những chuyện trước đây của
cô ta, như vậy mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.”

“Cả anh và em đều biết đúng là cô ta. Em không cần phải có khuôn mặt

của cô ta trên bàn mổ tử thi mới chắc chắn về điều đó.”

“Nếu thế thì tại sao lại phải hấp tấp như vậy, trong khi em vẫn tin đây là

một vụ tự tử?”

Annabel nhìn chằm chằm vào điện thoại di động của chính mình.
“Vì em thấy ngờ vực,” cô thú nhận. “Và… em không biết phải giải thích

với anh thế nào, nhưng có một cái gì đó tuyệt vọng trong căn hộ đó, nó làm
cho em cảm thấy thế nào ấy. Em muốn biết cô gái đó là ai. Nghe này, chúng
ta quyết định thế này nhé: Ta đào sâu theo hướng hai cái tên và nếu không
đạt được kết quả nào, chúng ta sẽ dừng lại, khi có báo cáo ADN em sẽ
thông báo cho gia đình người chết, và vụ này sẽ được xếp vào hàng núi
những trường hợp tử vong ta phải cho vào dĩ vãng mà thậm chí không biết
đến một phần nhỏ sự thật đằng sau đó.”

Jack Thayer buồn bã nhìn Annabel. Sau đó anh lắc đầu rồi đến thân tình

vỗ vai cô, để an ủi đồng nghiệp, người có cái đầu nhiệt huyết và trái tim đôi
khi nhạy cảm quá mức cần thiết trong nghề này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.