LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 140

18

Xuyên qua bức màn mây, ánh trăng tràn vào phòng khách qua mái vòm
bằng kính, hiện lên trong những bát xúp. Đang được để nguội để có thể
dùng thứ chất lỏng bất động phản chiếu một ánh sáng lờ nhờ ở giữa, và
khói bốc lên từ đó.

“Ngày mai em vẫn đi làm, bù lại thì được nghỉ cả Chủ nhật và thứ Hai,”

Annabel nói trong lúc nhấm nháp ly rượu vang đỏ. “Mình có thể thuê căn
nhà gỗ anh nói hôm trước vào cuối tuần.”

Brady lên tiếng đồng tình trong lúc bỏ một chiếc đĩa CD vào đầu đọc.

Anh với lấy chiếc ly rồi quay lại phía Annabel.

“Ừ ý kiến hay đấy.”
Anh đồng ý mà không cần suy nghĩ, vì sợ những băn khoăn của mình có

thể bị lộ ra, sợ sẽ để lộ những điều thầm kín mà anh đang giấu vợ.

“Sáng mai anh sẽ gọi sớm để xem có còn chỗ không,” anh nói thêm.
Hai ngày trong rừng, tránh xa những nơi dơ dáy, để những thứ đang sôi

sục trong đầu anh nguôi bớt, là một điều thật tuyệt. Chỉ có anh và Annabel.
Nhưng liệu anh có thể để những phiền muộn lại sau lưng không?

Cần phải như vậy.

Giọng ca đượm buồn và thư thái của Vashti Bunyan vang lên trong căn

phòng.

“Anh không tin nổi đâu: Woodbine đã tống thêm cho bọn em hai vụ điều

tra mới! Vụ cửa hàng bách hóa có lẽ sẽ chẳng đến đâu; trường hợp cô gái tự
tử ở Fulton Terminal đối với ông ấy coi như đã kết thúc, thế nên người ta
chồng thêm hai vụ mới lên đống công việc của bọn em!”

“Có phức tạp lắm không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.