LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 142

“Em nghĩ là anh có lý: Chưa chắc đó đã là một ý tưởng hay. Có vẻ như

kiểu điều tra này không giống anh cho lắm. Anh hiếm khi quan tâm đến
những thứ không lành mạnh này. Hơn nữa, bình thường anh vẫn có những
tấm ảnh xuất sắc, lần này anh sẽ trưng ra gì đây? Những cô gái có cái đầu
bị bắn nát à? Với đôi tay bầm tím khắp nơi do bị đánh?”

“Không là chân dung của những người từng trải. Những người vẫn sống

sót dù nhiều lúc đã muốn buông xuôi tất cả.”

Annabel lắc đầu.
“Quá đáng sợ.”
Brady đi thẳng vào vấn đề, lý do khiến anh vẽ ra chuyện này:

“Và anh có thể bắt đầu bằng việc theo sát cuộc điều tra của em.”
Mắt Annabel tối sầm lại.
“Không được,” cô dứt khoát.

“Thôi nào Anna, em chỉ cần nói cho anh biết bọn em đã có những gì, anh

sẽ đổi thành những cái tên khác, chỉ vậy thôi! Em vẫn thích kể cho anh
nghe những câu chuyện khủng khiếp kiểu vậy mà! Lần này thì khác gì?”

“Đây là một vụ đang trong quá trình điều tra, em không thể. Chia sẻ với

anh giúp em thoải mái hơn, vì anh là chồng em, nhưng nếu em nhìn anh
như một nhà báo, thì không ổn chút nào! Thế nên anh hãy quên ý tưởng
này đi.”

Brady giơ hai tay lên:

“Anh hiểu, anh sẽ bỏ qua vậy, em có lý. Anh xin lỗi.”
Brady uống một ngụm rượu vang, mùi thơm và vị cay theo đó lan tỏa

trong cổ họng anh. Hơi nóng của rượu ngon xông lên tận óc, khiến anh cảm
thấy dễ chịu.

“Vào bàn thôi anh, xúp sắp nguội hết rồi,” Annabel nói để kết thúc cuộc

trò chuyện.

⬘   ⬙   ⬘

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.