LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 153

“Ít lắm, tôi chỉ biết một người: Charlotte.”
“Brimquick phải không?”

“Đúng, với một cái tên như vậy, tôi không thể nhầm được.”
“Cô ta có phải là người có thói loạn dâm thích đau không?” Annabel hỏi.
Lần này, Leonard bật dậy. “Chó chết! Cô đang trêu ngươi tôi đấy à!”

“Bình tĩnh nào,” Jack thản nhiên lên tiếng. “Nếu không chúng tôi sẽ

còng tay anh và chúng ta sẽ tiếp tục ở đồn cảnh sát.”

Leonard tìm kiếm sự ủng hộ từ phía Annabel, lúc này đang nhướng cằm

để cho thấy cô đang chờ câu trả lời.

“Không, cô ấy không phải loại đó. Các người hài lòng chưa?”

“Có lý do nào khiến ai đó có thể căm thù cô ta không?”
“Tôi không biết người nào như vậy cả.”
“Có nghĩa là không có kẻ thù nào mà anh biết?”

“Cô ấy là một diễn viên sex, cô ấy khiến đàn ông sung sướng, và có thể

có vài gã bệnh hoạn trong đó. Các người đang làm tôi điên lên với mấy
chuyện của nợ này đấy! Nếu đúng là cô ấy tự tử, tại sao lại hỏi tôi những
điều này?”

“Đây là thủ tục bắt buộc,” Jack nói dối.
“Thủ tục cái gì, mẹ kiếp!”

“Tại sao lại không, anh cũng là thám tử sao?”
Leonard không trả lời, răng cắn chặt môi dưới.
“Anh đã quen cô ta thế nào?” Annabel nói, quay lại làm chủ cuộc nói

chuyện.

Thật lạ là trong nghề của mình, thứ cô không thích nhất chính là khía

cạnh con người. Kiểu trò chơi mèo vờn chuột này. Những nhân chứng với
trí nhớ lộn xộn. Những gia đình chìm trong nước mắt. Annabel đam mê lao
theo quỹ đạo của các cuộc điều tra: Làm sao cắt gọt các dữ liệu để có được
một thông tin. Sử dụng phương pháp nào trên hiện trường gây án.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.