LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 152

“Vì lý do gì?”
“Bất đồng quan điểm trong nghề…”

Hắn trả lời bằng một giọng đều đều, máy móc.
“Đừng chơi trò đó với tôi,” Thayer bực bội. “Vì lý do gì?”
“Cô ấy… chúng tôi không hòa hợp cho lắm, thế thôi.”

Annabel có cảm giác họ đang dần mất kiểm soát đối với Leonard, hắn

đang tự khép mình lại do quá sức và xúc động.

“Anh Ketter, chúng tôi đang cần anh giúp đỡ để làm rõ một số điểm,” cô

lên tiếng, giọng nhẹ nhàng hơn.

Hắn gật gật đầu và Annabel coi đó như lời đồng ý.

“Tôi sẽ hỏi thẳng anh một vấn đề, tôi muốn xin lỗi trước, nhưng câu trả

lời sẽ rất quan trọng: Lần cuối cùng anh nhìn thấy cô ta trần truồng là vào
khi nào?”

Ngay cả Jack cũng phải ngạc nhiên. Anh liếc xéo Annabel, muốn hiểu tại

sao cô lại hỏi vậy.

“Cô muốn biết gì đây? Chi tiết cuộc sống riêng tư của chúng tôi ư?”

“Xin hãy trả lời tôi.”
“Tôi không biết nữa… có lẽ là cách đây một tháng.”
“Cô ta có vết sẹo nào không?”

Leonard nhỏm người dậy để nhìn rõ hơn hai vị khách.
“Không, tại sao?” Hắn buông ra câu hỏi sau một lúc lâu.
“Chúng tôi cần một danh sách những nơi cô ta thường lui tới và cả

những người cô ta thường gặp,” Thayer yêu cầu.

Leonald rít một hơi thuốc dài. Hắn thở gấp trong lúc mở miệng nói trở

lại, mặt dần trở nên trắng bệch.

“Cô ấy không đi chơi bên ngoài. Nếu không có tôi đi cùng. Và gần như

không có bạn.”

“Gần như. Có nghĩa là có ít. Tôi muốn những cái tên.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.