LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 193

Họ hầm hầm nhìn nhau trong giây lát trước khi hiểu ra mọi chuyện.
Chẳng có ai cả. Tên ác quỷ đã đùa bỡn anh. Hắn đã chơi anh một vố.

Điều duy nhất khiến Annabel hoảng sợ chính là vì chồng cô ầm ầm đánh

thức cô dậy. Anh hiểu rằng cô đã thức dậy trong sợ hãi, và sẵn sàng để đánh
lộn.

Cô không phải là kiểu người mà ai muốn làm gì thì làm. Vả lại có lẽ còn

cứng đầu hơn cả anh.

“Có chuyện gì vậy?” Cô hét lên.

Brady thả mình xuống giường.
“Anh xin lỗi,” anh lắp bắp. “Anh… anh gặp ác mộng. Anh nghĩ rằng có

ai đó bên ngoài.”

Annabel ngồi phịch xuống giữa tấm ga giường.

“Anh cũng khiến em hoảng lên theo đấy…”
“Xin lỗi em.”
“Anh đã mặc quần áo rồi ư? Anh có bị mộng du không đấy, Brad?”

“Không, anh thực sự tin là có ai đó đang nhìn trộm chúng ta qua cửa sổ,

anh đi ra ngoài và sau đó không biết mình bị làm sao nữa, anh nghĩ là có ai
đó tấn công em. Anh thực sự xin lỗi.”

Annabel kéo chăn lên che người cho khỏi lạnh.
“Anh có lý, thực sự đã đến lúc anh cần nghỉ ngơi.”

⬘   ⬙   ⬘

Khi Annabel mở mắt thì đã mười giờ sáng. Cô mãi mới ngủ lại được sau sự
cố tối qua.

Mùi gỗ cháy và cà phê kéo cô ra khỏi giường.
Brady xuất hiện, với một chiếc khay trên tay. “Không, em ở yên đó đi,

anh phải xin lỗi vì việc xảy ra đêm qua. Đây, bữa sáng trên giường nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.