LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 192

25

Mỗi bước chạy dường như quá ngắn.

Brady điên lên vì không thể chạy nhanh hơn. Vì bị vấp ngã. Vì trong tay

không có bất cứ thứ vũ khí nào. Và nhất là vì đã tỏ ra ngu ngốc như vậy.

Những tên này là lũ bệnh hoạn. Sẵn sàng làm tất cả chỉ để mua vui.
Tại sao anh lại có thể để Annabel lại một mình như vậy chứ?
Mấy bộ phim của chúng đã cho thấy quá rõ điều đó, chúng cư xử như

những con vật săn mồi, những kẻ mọi rợ.

Không có loài vật nào trên thế giới này bệnh hoạn đến vậy.
Chân anh vấp phải một hòn đá và anh ngã sấp xuống tuyết, hơi thở bị

ngắt quãng. Chiếc đèn lăn đi vài mét, rồi tiếp tục rơi xuống dưới con dốc.

Brady quyết định bỏ nó lại. Anh không có thời gian.

Anh leo lên được đến đỉnh dốc rồi lao vào cửa nhà như muốn phá tan nó.
Anh không có bất cứ kế hoạch nào, không có bất cứ ý nghĩ nào cụ thể.

Tất cả những gì anh muốn lúc này có thể được tóm gọn bằng một từ: Bạo
lực.

Đánh để bảo vệ vợ mình. Đánh để chúng phải lấy làm tiếc vì đã đến tận

đây. Đánh để tự giải thoát cho bản thân.

Cả phòng ngủ như dựng cả lên khi anh lao vào.
Annabel hét lên.
Ánh sáng lọt ra ngoài, Brady lúc này đã sẵn sàng, đang tìm kiếm mục

tiêu để nhảy xổ vào.

Cô trần truồng.
Tay nắm lại thành nắm đấm. Vẻ hốt hoảng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.