LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 237

qua đám gái mà tôi có để tìm cho chúng vài ả. Nhưng đang giai đoạn khó
khăn, tôi không tìm được gì nhiều.”

“Chúng trả cho anh bao nhiêu?”

“150 mỗi ả.”
“Đâu có tệ phải không anh bạn?”
Brady cảm thấy sức ép ở cổ tay không còn nữa. Kermit đang phỉnh phờ

người đối diện để moi thêm thông tin.

“Đấy là vào hồi đầu tháng, sau đó chẳng có gì cho tới tận bây giờ, và

cũng chẳng có gì cho những ngày sắp tới. Túng quẫn.”

Kermit gặng hỏi thêm một lúc nữa cho tới khi có được một cái tên và

một địa chỉ, rồi quay lại phía bến tàu điện ngầm.

Sau khi ngồi xuống cạnh nhau trong khoang tàu, Brady ghé sang người

dẫn đường của mình. “Anh có thể giải thích cho tôi chút ít về tay Ted này
không hay lại là tôi đang đòi hỏi quá nhiều?”

“Ted là một thằng đê tiện, chấm hết. Còn nếu như anh hứng thú hơn với

các chi tiết, thì nói để anh biết hắn biết rõ tất cả các nhà xã hội của Armée
du Salut

*

, tất cả những địa điểm phát đồ ăn miễn phí của nhà thờ, những

nhà trọ tình thương, hắn đi từ nhà này đến nhà kia và nói chuyện với mọi
người. Hắn kết bạn với từng người một để moi thông tin. Thứ mà hắn tìm
kiếm: Những cô gái nhập cư trái phép không một xu dính túi, lúc nào cũng
sợ bị bắt lại, những người không biết làm sao để tự xoay xở và có cảm giác
mình sắp rơi vào đường cùng. Hắn đề nghị với họ những công việc nhanh
chóng kiếm được kha khá. Anh thấy rồi đấy, Ted có quan hệ với những tay
sản xuất phim khiêu dâm không chuyên, những tay phụ trách web đen cần
tìm mấy cô gái dễ dãi. Chỉ với một bữa ăn nóng sốt, hai ba đêm khách sạn
và tầm trăm đô la, những cô gái đó có thể tạm quên đi mình là một con
người trong vòng vài giờ.”

“Tôi hiểu rồi, chúng lợi dụng hoàn cảnh của họ để biến họ thành nô lệ

tình dục,” Brady kết luận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.