LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 308

lên, người đầm đìa máu.

Natale biết hắn cần phải làm gì. Không hề để ý tới người anh em đang bị

thương, hắn quay ra cửa và chuẩn bị nhóm ngọn lửa của địa ngục.

Cánh cửa sổ đột ngột bật mở và một vật nhỏ lăn trên sàn nhà.
Một ánh chớp lóe lên từ đó, khiến Natale loà mắt, đau thấu tim.
Hắn nghe thấy tiếng bước chân dồn dập trong căn phòng.

Cây súng nạp đạn kiểu bơm chĩa về phía trước mặt, hắn bắn.
Phát đầu tiên, lên đạn, phát thứ hai, lên đạn, cơ thể hắn giật lên đùng

đùng, phát thứ ba, ngực hắn bị ép xuống, hắn không thở nổi nữa, mặc xác,
hắn lại lên đạn, lại bắn, cánh tay hắn duỗi ra để lên đạn nhưng không được
nữa, Natale không còn cảm nhận được cơ thể mình nữa, hắn bắt đầu lạnh
dần.

Hắn bỏ qua cây súng trường và dùng cánh tay còn kiểm soát được lần

tìm khẩu Smith & Wesson giắt dưới thắt lưng.

Hắn giơ nòng súng lên và má trái lún xuống, một làn sóng lửa bắn vào sọ

hắn. Lần đầu tiên trong đời mình, hắn cảm nhận được khối u não hắn vẫn
phải mang bao lâu nay: Nó đã nổ tung.

Tất cả những gì thuộc về con người hắn bỗng xuất hiện, trong vòng một

giây đồng hồ, những kỷ niệm, những giọt nước mắt, những niềm vui và hy
vọng, trong đám bụi bặm đang lơ lửng trên không trung, trong căn phòng,
trước khi một ngọn gió ập đến thổi bay những phân tử ký ức đang trôi nổi.

Đội đặc nhiệm của SWAT được chia làm ba để kiểm soát từng phần ngôi

nhà. Họ dùng mũi chân đá vũ khí xa khỏi hai thân hình đang nằm vật ra
trên đất.

Viên đội trưởng là người đầu tiên tiến vào xem xét tình trạng của hai anh

em nhà Triponelli.

Ngay lập tức, anh nhấc bộ đàm lên:
“Thám tử Thayer, chúng tôi cần đội y tế khẩn cấp. Cả hai mục tiêu đều

trúng đạn. Một tên đã chết. Không có thiệt hại gì ở phía chúng ta. Chúng tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.