LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 338

Brady lùi lại để bước ra.
“Tôi sẽ giải quyết vấn đề,” anh khẳng định. “Nhưng cứ báo cho chúng là

tôi đã đến đi, và tôi thề là tôi sẽ trở lại, vào một tối nào đó, với một cây gậy
bóng chày, và những gì còn sót lại ở bà mà người ta tìm thấy sẽ là thứ ngay
cả bọn gấu trong khu rừng này cũng không muốn ăn đâu!”

Brady đi ra, đôi chân run rẩy. Kinh hoàng vì chính những lời nói của

mình. Và trên hết là bởi anh không thể chắc chắn rằng đó là một lời nói dối
để đe dọa hay là suy nghĩ thật của anh.

Chiếc BMW 4x4 chạy quanh Kingston. Brady đang do dự. Anh cần dùng

Internet nhưng lại không dám dừng xe. Anh vừa đe dọa một phụ nữ.

Nhưng mình vẫn chưa chạm đến bà ta! Hơn nữa mình cần bà ta nói sự

thật!

Tuy nhiên điều đó đã vượt xa những gì anh có thể chấp nhận. Liệu có

phải việc tiếp xúc với Kermit đã đẩy anh đến bước đường này không?

Không cần phải tự vấn nữa! Chính câu chuyện điên rồ này ngay từ đầu

đã khiến mình phát khùng! Mình muốn lột da những thằng đó!

Khi nhìn thấy tấm bảng chỉ dẫn ra đường cao tốc, Brady nhấn mạnh chân

ga và quyết định chạy trốn.

Anh chạy xe hai giờ về phía New York, và ngay khi vào được đến

Babylone, anh bắt đầu tìm kiếm nơi có thể truy cập Internet. Anh tìm thấy
một quán cà phê Intemet tại Bronx và mua thẻ một giờ lên mạng.

Anh sử dụng Google để tìm kiếm cùng lúc các từ Roosevelt, hầm và New

York.

Các trang kết quả hiện lên, có đến hàng trăm.

Anh đọc được rằng dưới thời tổng thống Roosevelt, một lối đi bí mật đã

được xây dựng giữa khách sạn nơi ông nghỉ lại trong những ngày ở Quả táo
lớn, và nhà ga Grand Central. Tổng thống luôn muốn giấu giếm tình trạng
bệnh tật của mình, ông không muốn người ta nhìn thấy mình trên xe đẩy.
Một lối đi đã được xây thông với đường hầm gần ke nơi tổng thống lên toa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.