LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 367

“Tôi có việc phải giải quyết với mấy người bạn. Để tôi qua.”
“Anh không nên ở đây, đi ra đi!”

“Vậy anh là ai?”
“Người gác cổng của những quý ông ở đây. Anh chưa bao giờ đọc truyện

về ma cà rồng ư? Ban ngày, họ được một người gác cổng bảo vệ. Tôi chính
là người bảo vệ đó?” Hắn nói, để lộ ra những chiếc răng vàng.

“Vớ vẩn,” Brady lẩm bẩm, tỏ vẻ không thèm để ý.

Gã đàn ông rút trong túi ra một khẩu súng lục và chĩa nó về phía Brady

trước khi anh kịp bước qua hắn.

“Có thể anh không tin vào ma cà rồng, nhưng cái này thì anh tin chứ,

phải không? Bây giờ thì biến đi trước khi họ thức dậy.”

Brady nhìn chằm chằm nòng súng đang chĩa vào tim mình. Anh đang ở

tận cùng của sự tức giận. Tận cùng của nỗi ức chế. Trên một con đường
không lối thoát với những câu hỏi không lời đáp.

“Tôi không muốn họ nhìn thấy anh ở đây,” tay gác cổng nhấn mạnh, “nó

có thể khiến tôi bị liên lụy. Biến đi!”

“Với điều kiện anh phải chuyển cho họ một lời nhắn.”
“Nếu anh nói nhanh lên, tôi sẽ nghe, nhưng phải nhanh lên, vì mặt trời

trên kia đã lặn được một lúc rồi đấy.”

Brady cân nhắc lời lẽ và nói ra những gì có trong đầu.
Hơn cả một lời nhắn hay một lời cảnh báo.
Là một lời thách thức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.