LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 389

“Cô có nhớ tên cô ta không?”
“Có, cô ta tên là Rubis, nhìn vẻ bên ngoài thì cô ta cũng là một diễn viên,

nhưng cá nhân tôi chưa bao giờ thấy cô ta trong giới, phải nói là ngành này
khá rộng.”

“Như vậy là Charlotte đã liên hệ với cô để giúp trấn an cô bạn thân

Rubis?”

“Đúng vậy. Chính vì thế mà tôi đã đến nhà Rubis vào một buổi chiều, để

vẽ cho cô ta một ngôi sao năm cánh bảo vệ, để những ý nghĩ xấu xa của
con người không thể len lỏi vào nhà cô ta được nữa. Sau đó, cô ta như mất
trí, cô ta hoàn toàn suy sụp, và muốn rằng tôi cũng vẽ một hình như hình
nhà Charlotte.”

“Cô đã nhận lời.”

“Tại sao không chứ? Hơn nữa cô ta trả tiền nên tôi đã không từ chối. Cả

ba chúng tôi đến New Jersey, một nơi thật tồi tàn, đây, nhà tôi tuy không
phải là Beverly Hills nhưng ít nhất cũng sạch sẽ. Tôi vẽ một hình ngôi sao
năm cánh lên cánh cửa và Rubis đã bình tĩnh trở lại.”

Vụ ám sát Charlotte vừa khiến niềm tin vào tập tục này bị lung lay,

Annabel nghĩ thầm.

“Charlotte có biết đám đàn ông đó không?”

“Có, cô ấy còn có vẻ rất ghét chúng, tôi nghĩ là cả cô ấy cũng sợ nhưng

không đến nỗi như Rubis. Tôi nghĩ là một gã, một tay Johnny nào đó đã
giới thiệu họ với lũ biến thái đó. Không, khoan đã! Lenny thì đúng hơn.”

“Lenny, giống như Lenny Leonard

*

đúng không?”

“Tôi cũng không biết nữa.”

Lại cái tên Leonard Ketter bẩn thỉu này! Annabel bực bội. Ngay từ đầu

mình đã biết hắn giấu mình sự thật… Hắn đã giao bạn gái hắn cho một
băng nhóm toàn lũ bệnh hoạn, chúng đã chơi đùa với cô ấy trước khi động
đến Charlotte. Và những tên bệnh hoạn này là hai anh em nhà Triponelli!

Annabel tưởng tượng ra loại phim bạo lực mà chúng có thể sản xuất ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.