LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 394

57

Jack Thayer đợi trong ô tô, hai sĩ quan cảnh sát mặc đồng phục ngồi trong
một ô tô khác, đỗ trước xe của anh.

Mặt trời lặn rất nhanh, Manhattan bừng sáng trong ánh điện tỏa ra từ cửa

sổ các tòa nhà, đèn đường và cửa kính của các gian hàng. Những đồ trang
trí Noel phản chiếu lên nắp ca pô chiếc xe Ford.

Người qua đường ngày càng đông, không ngừng qua lại trên các vỉa hè

phủ đầy tuyết, vội vã trở về nhà sau một ngày làm việc. Các bà mẹ với con
nhỏ.

Những cặp đôi. Và rất nhiều dáng người lẻ loi.
Như mình…

Năm nay. Jack đã tự hứa sẽ không đón Noel cùng gia đình. Các ông bác,

bà cô, những đứa cháu, tất cả đều tụ tập tại nhà bố mẹ anh, lần này thì
không thể tưởng tượng nổi nữa. Anh cần phải nghỉ ngơi, chứ không phải để
họ gạt sang một bên như mọi năm. Những ánh mắt thương hại vì anh sống
một mình, những câu ‘cháu không thể hiểu nổi đâu’ vì anh không có con, ít
nhất là lần này anh sẽ không để mình phải gặp họ.

Anh sẽ để thế giới vui đùa trong ngày lễ của họ và sẽ tự giải khuây bằng

một cuốn sách hay hoặc một bộ phim. Anh rất muốn xem lại phim Sleuth
của Mankiewicz, đây sẽ là dịp rất tốt.

Liệu có phải vì Annabel sẽ trốn gia đình trong lễ giao thừa nên mình

cũng dám làm vậy? Có lẽ…

Nghĩ đến cô khiến ngực anh thắt lại.
Nói dối cô khiến anh đau đớn. Anh tự trách mình kinh khủng.
Nhưng mình không có lựa chọn nào khác! Đó là để tốt cho cô ấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.