LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 412

Một cô gái trẻ, trần truồng, tay bị trói chặt, mắt lồi ra. Hadès ở giữa,

ngẩng đầu lên nhìn về phía Brady.

“Thua cuộc,” hắn nói, “đầy vẻ hợm hĩnh.”

Brady chĩa khẩu súng lục về phía hắn.
“TRÁNH RA!” Anh ra lệnh.
Anh vừa chạy về phía bàn thờ vừa lần lượt chĩa súng vào từng tên trong

sáu tên trước mặt.

“TRÁNH RA!” Anh nhắc lại, sợ sẽ không kiểm soát nổi mình.
“Hãy nhập hội với bọn ta,” Hadès mời gọi. “Để được sung sướng như

ngươi chưa bao giờ được sung sướng đến thế.”

“Thả cô ta ra.”

“Sau đó ngươi sẽ không còn là con người như hiện tại nữa, lại đây!”

Hadès thì thầm. “Hãy ăn trái cấm! Giải phóng mình khỏi thứ đạo đức giả
này.”

Brady lắc đầu.
“Cô ta được tặng cho ngươi đó, chiếm lấy cô ta đi!”

“Tao sẽ bắn đấy, tất cả bọn mày, nếu bọn mày không lui ra!”
Hadès có vẻ bị tổn thương, thất vọng. Hắn giơ một ngón trỏ lên và tất cả

Bộ tộc lùi vào bóng tối.

Brady nắm lấy cổ tay cô gái, khiến cô ta giật nảy mình. Anh tìm cách cởi

trói nhưng nút thắt quá chặt. Anh nâng vai cô ta lên và giúp cô ta đứng dậy,
rồi kéo tấm vải ga trùm lên người cô ta.

“Tao sẽ xả đạn vào bất kỳ kẻ nào đi theo chúng tao!” Anh cảnh cáo,

mạch máu hai bên thái dương hằn lên, phập phồng.

Cô gái dính chặt lấy anh và anh phải đẩy cô ta lùi ra một chút để có thể

đi ra cửa. Nòng súng chĩa vào từng thành viên của Bộ tộc, sẵn sàng trao
cho chúng nụ hôn của tử thần.

Nhưng anh chẳng hề mong muốn điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.