LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 55

“Có thể, một vết cắt sắc lẹm duy nhất, mỏng và theo một hướng. Tuy

nhiên sau đó vết thương lan rộng ra. Do bị nhiễm trùng. Tôi không biết tại
sao cô ta lại bị như vậy nhưng cô ta đã từng trong tình trạng tồi tệ, đúng ra
là cần phải đến bệnh viện.”

Bác sĩ lặp lại cùng động tác với mỗi vết cắt vừa xem xét cái xác vừa

nghiền ngẫm một lúc.

“Có vấn đề gì à?” Annabel hỏi.
“Không, tôi chỉ đang tự nhủ rằng cô ta đã thoát hiểm thật tài tình, nếu tôi

không nhầm, bởi không một động mạch nào bị tổn thương, ngay cả ở đùi.
Các vết thương đều sâu nhưng không hề gây… nguy hiểm, dù sao cũng
không trực tiếp gây nguy hiểm. Nếu chỉ có một hay hai vết, tôi có thể cho
rằng đó là do may mắn, nhưng tới cả năm vết thì chỉ có thể nói rằng người
thực hiện chúng đã rất chú ý để không khiến tính mạng cô ta gặp nguy
hiểm.”

“Cô ta có thể tự gây ra những vết thương đó không?”

“Có thể. Trong trường hợp đó, hai người cần tới hỏi các bệnh viện tâm

thần. Tôi còn chưa đề cập đến tất cả những vết sẹo mảnh mà tôi đã nói ban
nãy. Ở đây, đây, và đây nữa,” bác sĩ vừa nói vừa chỉ xuống ngực và hai
cánh tay cô gái.

Annabel nhìn chằm chằm vào Thayer.
“Tự cắt cơ thể mình nhiều lần, để có thêm can đảm,” cô nói, “khá là

quen thuộc và điều này củng cố thêm giả thiết về một vụ tự tử.”

“Trong trường hợp đó, tại sao cô ta lại phải để ý để không cắt phải những

chỗ có thể gây nguy hiểm? Điều này không logic chút nào!”

“Cô ta không dám?”
Thayer lắc đầu.

Bác sĩ Mitchels tiếp tục cuộc giải phẫu với phần bụng dưới. Dù không

thể xác định được nguyên nhân nhưng vết bầm ở cổ chỉ là vết thương ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.