LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 72

Mười chín giờ, anh đang lo lắng chờ đợi tiếng chuông của chiếc đồng hồ

lớn treo phía trên cửa ra vào vang lên, chuẩn bị tinh thần đầu hàng sau một
ngày không thu được kết quả gì, thì người ta chìa ra trước mặt anh một bản
in nội dung được ghi lại từ băng ghi âm.

“Cái này vừa đến,” một cô gái trẻ tóc hung người hơi đậm giao nó cho

anh.

Thayer cẩn thận xem xét nội dung:
Người gọi: Tôi gọi về việc liên quan đến cô gái mà các anh đang tìm, tóc

vàng mặc áo phao, tôi nghĩ rằng tôi nhận ra quần áo của cô ta. Cái khăn
với chiếc mũ, mọi thứ.

Tổng đài viên: Anh có thể nhận dạng cô ta chứ?

Người gọi: Tôi nghĩ vậy. Có chuyện gì xảy ra với cô ta vậy?
Tổng đài viên: Anh biết cô ta tên gì chứ?
Người gọi: Rubis. Cô ấy tên là Rubis, cô ấy sống ở Manhattan, tôi có thể

cho anh địa chỉ.

Tổng đài viên: Đó sẽ là một thông tin vô cùng hữu ích. Rubis có phải tên

thật của cô ta không?

Trong cả nửa trang sau, người đàn ông thú nhận chỉ biết cô ta dưới cái

tên này. Anh ta cung cấp địa chỉ một studio và hỏi đi hỏi lại để biết chuyện
gì đã xảy ra với cô gái. Khi tổng đài viên hỏi danh tính, anh ta cúp máy.

Thayer đứng dậy và sau khi kiểm tra số thứ tự của tổng đài viên đã nhận

cuộc gọi, anh đi đến bàn số 7 nơi một thanh niên trẻ gầy gò, anh đoán là
gốc Mexico, đang chăm chú nhìn vào màn hình máy tính trong lúc chờ
cuộc gọi tiếp theo. Thayer lên tiếng chào và chìa bản in ra trước mặt cậu ta:

“Cậu thấy người này thế nào? Có căng thẳng không?”
“Không, thưa thám tử, lo lắng thì đúng hơn. Nếu anh muốn nghe ý kiến

của tôi, thì anh ta có biết cô gái, nhưng không phải là một người thân, anh
ta chỉ tò mò và có thể là lo sợ trước ý nghĩ có chuyện gì đó xảy ra với cô
gái. Có thể là một người tình qua đường, hoặc một người hàng xóm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.