LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 25

gia khác nhau và sau đó tách ra đi du lịch bụi lần đầu tiên trong
đời.

Tôi muốn được thử thách. Mặc dù nghe có vẻ lạ, nhưng tôi

muốn biết thế nào là sống hoàn toàn không chút tiện nghi. Biết
bao nhiêu người tôi ngưỡng mộ – các nhạc sĩ, nghệ sĩ, nhà văn – đã
tạo ra kiệt tác trong những giai đoạn khó khăn, khổ ải, chứ không
phải trong khoảng thời gian hạnh phúc, viên mãn. Đa số những bài
hát tôi yêu thích là những khúc ca được truyền cảm hứng bởi chiến
tranh, bởi những tình yêu không được đáp lại, hay những đớn đau,
dằn vặt của cuộc sống.

Nhiều người trong chúng ta cả đời sống trong bong bóng quen

thuộc – chúng ta bao quanh mình những người chung ý kiến với
mình, nói theo cách của mình, nhìn theo cách của mình. Chúng ta sợ
phải xa rời môi trường thân thuộc, đó là lẽ tất nhiên, thế nhưng
nhờ khám phá những thứ lạ lẫm, chúng ta mới thôi tập trung vào
những nhãn mác vốn hạn định chúng ta là gì và lên đường khám
phá chúng ta là ai.

Tháng sau đó, tôi nộp đơn xin tham gia chương trình SAS và được

nhận. Tôi không nói với bất cứ ai ngoài cha mẹ bởi tôi biết một số
bạn từ thời trung học và cả bạn đại học của tôi cũng sẽ muốn tham
gia. Tôi yêu quý và trân trọng họ, nhưng tôi muốn tham gia hành
trình này một mình. Tôi muốn xem mình sẽ sống ra sao khi không
còn sự quen thuộc của quá khứ định bước đường tôi đến với tương
lai.

Trong những ngày sắp lên đường, tôi đã bồn chồn viết vài

dòng nguệch ngoạc vào nhật ký của mình, “Bắt đầu trải nghiệm
cuộc đời… Mình sẽ bỏ lại phía sau mọi thứ, những thành kiến, kỳ
vọng, những ấm êm, bạn bè và người thân. Mình không biết 100

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.