LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 27

Á

Lời tâm niệm 3.

Hãy nhớ rằng ta có một mục đích

nh nắng mặt trời chiếu vào cabin của tôi qua một cửa nóc
nhỏ, nơi mà chỉ vài giờ trước đó, tôi đã được chứng kiến
những cồn sóng cao hàng chục mét dậy lên như núi từ xa. Tôi

mở mắt và thấy chiếc giường đang nằm bị ném văng chéo căn
phòng mà giờ hỗn độn đến độ tôi không còn nhận ra nổi. Chiếc tủ
quần áo nhỏ của tôi, với những ngăn kéo đã được tôi dán kín bằng
băng dính để tránh phải nghe tiếng ngăn kéo đóng mở, đã lộn
ngược. Quần áo và sách vở ngổn ngang khắp sàn. Chiếc máy ảnh
Canon SD300 yêu dấu vỡ tung, nằm lăn lóc trên đất. Tôi nhìn
sang phía người bạn cùng phòng của mình, Jaret, người thường rất
lạc quan và luôn chăm chỉ ghi chép nhật ký. Mặt cậu ta tái nhợt và
đầy vẻ thảng thốt. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng tôi
biết đó không thể là chuyện tốt lành được.

Nhưng chí ít thì cơn đau đầu của tôi cũng đã biến mất.

Tôi quên mang theo thuốc Excedrin PM, do đó, đêm trước, khi bị

cơn đau nửa đầu khủng khiếp hành hạ, tôi đã nuốt vội một viên
Ambien để ngủ vùi. Tôi không lạ gì các loại thuốc an thần dễ ngủ
bởi tôi luôn dùng chúng để chống lại những cơn mất ngủ từ thời
trung học. Ambien không ru tôi ngủ mà khiến tôi ngủ say như chết.

“Chuyện quái gì đã xảy ra ở đây thế này?” tôi hỏi Jaret. Tôi cố

đứng dậy, nhưng căn phòng đã nghiêng hẳn về một bên. Chúng tôi
bám vào giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.