LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 113

chạy qua, cô đưa tay ra vẫy rồi vội vàng tạm biệt Diệp Tiêu bước vào trong
xe.

Diệp Tiêu nhìn thấy Bạch Bích lên taxi, trong lòng bỗng có cảm giác

hụt hẫng. Khi anh quay đầu lại thì thấy La Chu và Tiêu Sắt đang bước ra
khỏi rạp hát, họ cũng lên một chiếc taxi đi về phía trung tâm thành phố.

Cửa rạp chỉ còn lại mình anh, một cơn gió thu đầu mùa thổi qua, cảm

giác lành lạnh lùa qua lưng anh.

2

Không khí buổi sớm ven sông Tô Châu rất trong lành. Con sông bẩn

thỉu hỗn độn trước kia giờ đây đã bị những hàng cây và những cao ốc chọc
trời vây bọc lại.

Diệp Tiêu một mình đi bộ ven sông. Anh dừng lại trước một chỗ

ngoặt, ở chỗ này con sông Tô Châu lượn một vòng làm cho con đường ven
sông cũng tự nhiên uốn vòng theo thành một khúc cua nhưng độ cua không
lớn. Anh quan sát đèn hai bên đường, đèn đường rất tốt, buổi tối chắc chắn
rất sáng và bên đường còn có biển chỉ dẫn đường cua, không thể không
nhìn thấy. Đương nhiên nếu như người tài xế lái xe trong trạng thái loạng
choạng sau khi uống rượu thì lại là chuyện khác. Diệp Tiêu cẩn thận xem
xét hàng cây ven bờ đê. Hứa An Đa đâm xe chính ở chỗ này, vẫn còn lưu
lại vết tay nắm xe cày vào xi măng. Anh quan sát lớp nhựa trên mặt đường,
chú ý đến một mảng đường có một đám ruồi đang bay qua bay lại. Bọn ruồi
này bất chấp xe pháo đang chạy qua, chỉ thích bu vào chỗ này. Anh đoán
đây nhất định là nơi đầu Hứa An Đa đập xuống, não chảy ra. Tuy nó đã
được dọn sạch nhưng mùi máu tanh của óc người vẫn còn lưu lại. Mặc dù
đã lâu ngày, nhưng khứu giác của lũ ruồi nhặng vẫn phân biệt được cho nên
chúng tập trung hết ở mảnh đất có của ngon vật lạ này. Vào lúc sáng sớm
mà nghĩ đến những vấn đề này dễ khiến cho bụng dạ khó chịu. Diệp Tiêu
vội vàng rời khỏi nơi đây, đi đến một tòa chung cư ven sông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.