LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 135

Người cảnh sát già hơi do dự, xem ra ông không tin lắm vào lớp trẻ

nhưng cuối cùng cũng gật đầu. Diệp Tiêu đeo găng tay rồi cúi xuống xác
nạn nhân. Đầu tiên anh sờ trên người nạn nhân, nhận thấy trong quần áo
nạn nhân có ví tiền. Anh kéo phéc mơ tuya cẩn thận lấy chiếc ví ra. Trước
mặt người cảnh sát già, anh mở chiếc ví ra, ngoài tiền ra trong ví còn có
một ít giấy tờ, đầu tiên là chứng minh thư, tên trên chứng minh thư là
Trương Khai. Tờ thứ hai là giấy chứng nhận công tác, trên giấy ghi tên đơn
vị: Viện Nghiên cứu Khảo cổ.

Diệp Tiêu gật đầu, linh cảm của anh đã đúng. Anh nói với người cảnh

sát già với vẻ mặt rất nghiêm trọng:

- Lão pháp sư, vụ án này là của cháu rồi!

Người cảnh sát già vỗ vai anh, sau đó nói nhẹ nhàng:

- Nếu cần tôi giúp gì thì cứ nói.

Diệp Tiêu đang định nói thì thấy xe ô tô của Sở đi đến. Nạn nhân được

bọc vào túi xác, khiêng lên xe. Chiếc xe rú còi rời khỏi hiện trường. Một
cuộc giải phẫu thi thể đang chờ đợi Trương Khai.

Hiện trường tiếp tục được dọn dẹp. Người cảnh sát già lại tiếp tục

công việc của ông. Diệp Tiêu ngẩng đầu lên thấy những cây ngô đồng đang
xào xạc run rẩy trước gió thu. Trong đầu anh đang bấn lên những ký hiệu
và con số, khiến anh thấy mơ hồ và buồn ngủ. Cuối cùng anh lên một chiếc
xe của Sở phái tới, trở về Sở để chứng kiến cuộc khám nghiệm. Trước mặt
anh lại hiện lên khuôn mặt của Giang Hà và nội tạng đầy máu tươi của anh
ta.

7

Phương Tân trong chiếc áo blu trắng đang chăm chú nhìn vào chiếc

kính hiển vi. Bỗng nhiên nghe thấy có tiếng mở cửa, anh quay phắt đầu lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.