LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 156

Tiêu Sắt cũng phải lu mờ trước cô ấy.

Lam Nguyệt tiếp tục nói:

- Để em viết chung với anh nhé!

- Em nói gì? Em viết cùng với anh á?

- Anh không tin em à? - Mắt cô nhìn thẳng vào mắt La Chu.

La Chu dang hai tay:

- Được thôi, bây giờ em hãy nói cho anh nghe cấu tứ của em!

Lam Nguyệt gật đầu, cô nhẹ nhàng nói:

- Sai sót lớn nhất trong kịch bản của anh là nội dung hơi tầm thường,

tuy kết cấu của nó đã phá vỡ thứ tự thời gian, nhưng điều đó không giúp gì
cho kịch bản, ngược lại nó làm cho công chúng thất vọng, lãng phí một tài
liệu tốt. Thực ra đề tài của vở kịch và tên của nó tương đối hay, “Đoạn hồn
Lâu Lan”, một cái tên mang chủ nghĩa duy mỹ. Thành cổ Lâu Lan là một
nơi thần bí biết bao, rất nhiều người đều hướng đến đó, nếu như có thể đưa
được tính thần bí ấy vào trong kịch bản thì có thể lôi cuốn được nhiều khán
giả, thậm chí còn khiến cho đoàn kịch của chúng ta thành công.

- Tính thần bí?

La Chu gật đầu, anh như vỡ ra một điều gì đó từ trong câu nói của

Lam Nguyệt.

- Đúng. Thế giới tự nó đã rất thần bí, trong cuộc sống thường ngày

cũng đã bao gồm nội dung huyền ảo của nó, Thành cổ Lâu Lan là một ví
dụ. Kế hoạch của em là sẽ sửa đổi kịch bản thành thế này: Hơn một ngàn
năm trước, quốc vương Thành cổ Lâu Lan trong một trận chiến đã thất bại
cùng với quân đội của mình. Ông một mình nhảy xuống một ngôi mộ cổ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.