LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 154

Vào lúc La Chu vừa dừng những suy nghĩ về công việc của buổi sáng

thì bỗng nhiên có tiếng chuông điện thoại, anh nhấc điện thoại lên, bên kia
là giọng một phụ nữ...

- A lô, có phải anh La Chu đấy không?

- Tôi đây!

- Em là Lam Nguyệt, bây giờ em có thể đến chỗ anh được không?

Câu nói đó của Lam Nguyệt khiến tim La Chu như muốn nhảy ra khỏi

lồng ngực, anh không biết nên trả lời thế nào cho phải, vội nói:

- Hoá ra là Lam Nguyệt, nhưng bây giờ đã muộn rồi, đi đường sẽ

không tiện.

- Em đang ở trước cửa nhà anh đây này!

Lam Nguyệt tắt máy.

Cô ấy đang ở trước cửa? Nhất định là mang theo điện thoại di động.

La Chu vội đứng dậy, ra mở cửa. Quả nhiên là Lam Nguyệt, cô đang cầm
điện thoại di động đứng ở cửa, miệng nở một nụ cười đầy ngụ ý. La Chu
chú ý đến cái ngụ ý trong nụ cười của cô, chẳng biết dùng ngôn ngữ nào để
miêu tả dáng điệu của Lam Nguyệt lúc đó. Thật vô cùng quyến rũ, trong
đêm khuya tĩnh lặng, một người con gái đẹp đứng trước cửa nhà khiến
người ta có cảm giác ấm áp khó tả. Đương nhiên là anh vội vàng đón cô
vào nhà.

Lam Nguyệt lặng lẽ bước vào nhà, đi đến trước máy tính của La Chu,

cô nhẹ nhàng nói:

- La đạo diễn, kịch bản của anh sao vẫn chưa viết xong?

La Chu cười đau khổ một lúc rồi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.