LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 180

dừng ở đây đã!

Ánh mắt Diệp Tiêu nhìn thẳng vào mắt cô, khiến cô buộc phải nhìn

vào anh.

- Bạch Bích, em biết không, hành động của em đêm qua rất nguy

hiểm, là đùa với tính mạng, lại còn vi phạm pháp luật nữa. Anh với tư cách
là sĩ quan cảnh sát cảnh cáo em, không bao giờ được làm những việc như
vậy nữa, nếu không sẽ hối không kịp đâu, rõ chưa?

Bạch Bích gật đầu, cô nói nhỏ:

- Em xin lỗi, đã làm anh không được nghỉ ngơi!

- Thôi được rồi, ai bảo anh làm cái nghề này, anh còn phục ở đó đến 6

giờ sáng cơ. - Diệp Tiêu chỉ muốn ngáp luôn một cái, nhưng không thể làm
thế trước mặt Bạch Bích, nên đành gắng gượng.

Diệp Tiêu đứng dậy, đi ra cửa, Bạch Bích bỗng hỏi từ phía sau lưng:

- Xin lỗi, em có thể hỏi anh một vấn đề về đời tư được không?

- Cứ hỏi tự nhiên!

Bạch Bích hơi lưỡng lự, nhưng vẫn hỏi:

- Anh và Giang Hà có quan hệ họ hàng gì không?

Diệp Tiêu sững người, nhưng anh lập tức hiểu ra:

- Anh biết vì sao em hỏi vậy rồi, bởi vì anh và Giang Hà rất giống

nhau, đúng không? Nói cho em biết, bố mẹ Giang Hà và cả họ hàng nhà
anh ấy đều là nông dân ở vùng núi phía bắc, còn tổ tiên bố mẹ anh đều là
người Giang Tô. Anh sinh ra ở Tân Cương, về sinh lý mà nói, anh và anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.