LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 199

Bạch Bích thanh minh:

- Tớ không lừa cậu, tớ thấy cậu diễn rất tốt, đặc biệt là màn cuối cùng,

rất thương tâm, khiến mọi người rất thông cảm!

- Đúng, tớ chỉ làm nền cho người khác thông cảm mà thôi!

Giọng Tiêu Sắt đầy vẻ châm chọc. Cô cầm cốc bia lên, uống một

ngụm to, bia chảy từ miệng cô xuống, làm ướt cả cổ áo đang mở phanh ra.
Ánh đèn rọi lên cái cổ ướt bia làm ánh lên như đồ sứ.

- Tớ nói là công chúa trong vở kịch, đoạn cuối cùng khiến mọi người

thông cảm! - Bạch Bích không muốn để cho bạn hiểu lầm.

- Các người đều lừa tớ, La Chu đã lừa tớ, ngay cả cậu cũng lừa tớ! -

Tiêu Sắt lại uống một ngụm lớn nữa:

- Các người đều là lũ lừa bịp!

Hơi bia từ trong miệng Tiêu Sắt thở ra khiến Bạch Bích rất khó chịu.

Xưa nay Bạch Bích rất ít khi thấy Tiêu Sắt uống rượu bia. Cô nhớ mấy năm
trước, có lần Tiêu Sắt bị thất tình, cô đã phải phục vụ cô ấy suốt đêm. Đêm
ấy, Tiêu Sắt không biết chạy đến chỗ nào uống đến say bí tỉ, rồi về nhà
Bạch Bích đổ ập xuống như một đống bùn, vừa nôn vừa oẹ, biến nhà Bạch
Bích thành một đống hỗn độn. Bạch Bích phải chăm sóc cho cô ta cả đêm.
Bạch Bích nghĩ đại khái nguyên nhân là bởi vì bố Tiêu Sắt vốn là kẻ nát
rượu nổi tiếng, con gái có khả năng cũng được di truyền một chút đam mê
với thú vui rượu chè của bố. Bình thường hàng ngày không nhận thấy,
nhưng chỉ cần được kích thích thì cái năng lực tiềm ẩn này sẽ phát huy tác
dụng ngay. Bạch Bích nhíu lông mày nói:

- Tiêu Sắt, không uống nữa, đây là cốc thứ ba rồi đấy, cậu uống nữa là

hỏng giọng đấy, cứ như vậy thì không thể lên sân khấu đọc lời thoại được
nữa đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.