LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 201

- Không, tớ rất tỉnh táo!

Tiêu Sắt lấy tay chỉ vào đầu nói to:

- Đúng vậy, tớ chưa nói với cậu, tớ vẫn giấu cậu, nếu như có khả năng,

tớ nghĩ, tớ sẽ chôn vùi chuyện này thật sâu tận đáy lòng, mãi mãi giữ bí mật
cho Giang Hà. Nhưng bây giờ tớ thấy không cần giữ bí mật nữa, xin lỗi
cậu, Bạch Bích, cậu là bạn thân nhất của tớ, nhưng tớ vẫn phải nói xin lỗi
cậu, mong cậu bỏ quá cho. - Tiêu Sắt nước mắt lưng tròng.

- Cậu giấu tớ bí mật gì? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? - Bạch Bích

cảm thấy lòng dạ căng thẳng, rối bời.

Tiêu Sắt đưa tay ra, nắm lấy cổ tay Bạch Bích, cô nắm rất chặt, đến

nỗi tay Bạch Bích đỏ lên, cô sụt sịt nói:

- Bạch Bích, tớ xin lỗi cậu. Tớ phải nói với cậu một chuyện mà tớ vẫn

giấu cậu, trước hôm Giang Hà chết ba hôm, tớ đã gặp anh ấy, chính là ở
quầy bar này, cũng trên chiếc ghế này.

- Ở đây? - Bạch Bích nhìn lên bục, lại nhìn những người đang uống

rượu hoặc cà phê, trong tiếng nhạc hỗn độn đang phát ra, cô bỗng cảm thấy
hoảng hốt, như thấy Giang Hà lại đến đây, đang ngồi trước mặt cô.

- Đúng, chính là ở đây, hôm ấy do công việc ở đoàn kịch, tớ thấy tâm

trạng không được vui, nên đến quầy bar này giải sầu, thế là nhìn thấy Giang
Hà cũng đang ở đây. Chúng mình ngồi nói chuyện với nhau một lúc, tâm
trạng anh ấy hình như rất không tốt, sắc mặt rất kém, người sọp hẳn đi, mặt
cũng đen hơn, râu để lởm chởm, tóc bù xù. Tớ hỏi việc cưới xin của anh ấy
với cậu chuẩn bị đến đâu rồi, anh ấy không trả lời, chỉ ra sức uống rượu.
Anh ấy uống hết cốc này đến cốc khác, cuối cùng anh ấy bê cả chai lên tu.
Tớ cho rằng giữa cậu và anh ấy lại có mâu thuẫn gì rồi. Tớ không dám
khuyên, nhìn thấy người khác uống thật sảng khoái, mình cũng không đừng
được, thế là tớ uống luôn cùng anh ấy. Vừa uống anh ấy vừa nói những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.