LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 203

- Không, tớ phải nói tiếp, sau nửa đêm hôm ấy, tớ và Giang Hà đã

hoàn toàn tỉnh rượu! Giang Hà đã nói rất nghiêm túc, anh ấy nói không ai
thoát được lời nguyền, chỉ còn là vấn đề thời gian sớm hay muộn mà thôi.
Lúc đầu tớ không tin anh ấy, cho rằng anh ấy chỉ dọa thôi, nhưng mấy hôm
sau, khi nghe tin Giang Hà chết tớ mới thấy lo lắng không yên. Đến mấy
ngày gần đây, tớ cảm thấy trong người không được bình thường, có lẽ
Giang Hà nói đúng. Nhưng tớ không trách Giang Hà, tất cả là tại tớ, tớ
không nên đến quầy bar này đêm hôm ấy, tớ không nên đánh mất lý trí, thứ
rượu bia chết tiệt này.

Nói rồi cô cầm cốc bia lên.

- Đừng uống nữa!

Bạch Bích giằng lấy cốc bia từ tay Tiêu Sắt. Cô đứng lên nhìn Tiêu Sắt

bằng ánh mắt khó hiểu, nhẹ nhàng nói:

- Tiêu Sắt, tớ muốn ở một mình, xin lỗi, tớ về trước!

- Bạch Bích, cậu đừng đi, tớ sợ lắm, cậu hãy ở lại với tớ! - Tiêu Sắt

nói.

Bạch Bích lắc đầu, quay đi, cô ngước nhìn lên, mặt hướng vào ngọn

đèn, ánh sáng làm cô loá cả mắt, sau đó cô vội vàng ra khỏi quầy Bar. Chỉ
còn lại một mình Tiêu Sắt cô đơn bên chiếc bàn.

Trong tiếng nhạc hỗn độn, Tiêu Sắt cười đau khổ một cách bất lực, rồi

lại cầm cốc bia lên.

2

Khuôn mặt Giang Hà lại hiện lên trước mặt với dáng vẻ đau khổ như

đang sám hối. Cái dáng ấy cứ hiển hiện trước mặt Bạch Bích, thong thả hoà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.