LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 218

Diệp Tiêu bất ngờ chuyển đề tài:

- Anh có thể nói rõ về chuyến khảo cổ ấy không?

- Việc này à, cũng chẳng có gì đáng nói, thực ra Viện trưởng Văn của

chúng tôi là một người rất có tinh thần trách nhiệm, ông luôn quan tâm theo
dõi các hiện tượng đào trộm văn vật ở các địa phương trong toàn quốc. Mỗi
lần tin tức này truyền đến, ông đều tỏ ra lo lắng, buồn phiền. Hai tháng
trước, Viện trưởng Văn triệu tập mấy cán bộ nghiệp vụ chúng tôi, nói ở sa
mạc phía tây vừa có vụ đào trộm di vật. Lúc đó Giang Hà rất xúc động, cậu
ấy chủ động đề nghị với Viện trưởng, yêu cầu được đi bảo vệ di sản di vật
ấy, ôi, tuổi trẻ mà, chỉ là kích động nhất thời. Nhưng chúng tôi không ngờ,
Viện trưởng Văn lại đồng ý với đề nghị của Giang Hà, còn quyết định Viện
sẽ thành lập đội cùng với bộ phận di vật địa phương tổ chức khai quật cấp
cứu.

Diệp Tiêu chau mày:

- Thế nào gọi là khai quật cấp cứu?

- Đó là sau khi phát hiện di chỉ di vật bị phá hoại, để bảo vệ di chỉ

không tiếp tục bị phá hoại nữa, nhằm cứu lấy những di vật còn lại nên phải
tiến hành khai quật. Nơi chúng tôi đến là một ngôi mộ cổ. Nó đã bị phá một
ít, nhưng may là phần trong của mộ cổ này vẫn còn nguyên vẹn. Có thể là
trong quá trình đào mộ, bọn trộm ăn chia không đều đã nảy sinh lục đục
nên ngôi mộ thoát được một kiếp nạn. Tiếp đó, chúng tôi bắt đầu công tác
khai quật bình thường, do điều kiện ở đó cực kỳ khắc nghiệt, lại thiếu một
số thiết bị cần thiết, nên phải kéo dài gần một tháng mới xong.

- Kết quả như thế nào?

- Chúng tôi làm khảo cổ không phải là đi đào báu vật, mấu chốt là làm

thế nào trong khi khai quật phát hiện được những thông tin quan trọng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.