LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 217

Lâm Tử Tố bỗng dừng lại, anh ta cúi đầu nghĩ một lúc, rồi nói:

- Có thể là áp lực công việc quá lớn, anh xem, hoàn cảnh công việc

của chúng tôi, quanh năm suốt tháng tiếp xúc với những hiện vật văn hoá
khai quật, về tâm lý có thể có vấn đề, về cơ thể có thể mắc một số bệnh.

- Anh Lâm cũng hiểu về tâm lý học à?

Lâm Tử Tố vội vàng lắc đầu:

- Không, không, tiện mồm nói thôi!

Diệp Tiêu nhìn đôi mắt anh ta bằng con mắt lạnh lùng, rồi anh chuyển

đề tài:

- Nghe nói, trước khi Giang Hà chết một tháng, Viện các anh đã từng

đến miền tây tiến hành khảo cổ một lần, đúng không?

- Đúng rồi, có chuyện gì ạ?

Diệp Tiêu quan sát nét mặt của Lâm Tử Tố, hy vọng có thể đoán biết

được điều gì đó qua câu nói của đối phương, anh tiếp tục hỏi:

- Tôi rất muốn biết chi tiết chuyến khảo cổ ấy, hãy nói cho tôi biết, các

anh đi mấy người?

- Tổng cộng có năm người, Viện trưởng Văn, Giang Hà, Hứa An Đa,

Trương Khai và tôi.

Diệp Tiêu nhìn anh ta bằng ánh mắt lạ lùng, sau đó lạnh lùng nói:

- Như vậy, tính đến nay, trong Viện anh đã chết ba người rồi, đều là

những người tham gia lần khảo cổ ấy, mà trong năm người, bây giờ chỉ còn
lại anh và Viện trưởng Văn là chưa xảy ra chuyện thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.